Sự sụp đổ đến nhanh chóng, dữ dội và không thể đảo ngược, như một trận động đất kinh hoàng xé toạc chân trời danh vọng. Vài giờ trước, Lâm Kha vẫn là nữ thần màn ảnh, là Ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong lịch sử điện ảnh. Giờ đây, cô chỉ còn là một kẻ tội đồ bị cả công chúng và giới truyền thông phán xét.
Lâm Kha đứng giữa đại sảnh khách sạn sang trọng, nơi đáng lẽ cô phải ăn mừng buổi công chiếu bộ phim bom tấn mới. Thay vào đó, cô đang bị bao vây bởi hàng chục máy quay, ánh đèn flash chớp liên tục, tạo ra một cơn bão ánh sáng dữ dội, chói lòa hơn cả ánh hào quang cô từng có.
"Cô Lâm Kha, cô có thể xác nhận băng ghi âm bị rò rỉ là giọng của cô không? Cô có thực sự nói xấu bạn diễn và cố tình gây khó dễ cho đoàn làm phim không?"
"Về giải thưởng Kim Bách mà cô vừa nhận, có thông tin nội bộ cho rằng cô đã dùng mối quan hệ để mua giải. Điều này có đúng không?"
"Sự nghiệp của cô đã kết thúc chưa, Lâm Kha? Công ty quản lý đã chính thức hủy hợp đồng! Cô có lời nào muốn nói với người hâm mộ đã bị cô lừa dối không?"
Những câu hỏi sắc bén, lạnh lùng như những mũi tên tẩm độc, nhắm thẳng vào cô. Môi Lâm Kha khô khốc, toàn thân cô run lên bần bật. Cô cố gắng giữ vững vẻ ngoài kiêu hãnh của một Ảnh hậu, nhưng trái tim cô đang bị bóp nghẹt. Sự nghiệp, danh dự, và cả tương lai, tất cả đang tan vỡ ngay trước mắt cô.
Bốn năm lăn lộn trong nghề, từ một diễn viên vô danh đến ngôi sao hạng A, cô đã đánh đổi bằng máu và nước mắt. Nhưng chỉ trong một đêm, một đoạn băng ghi âm bị cắt ghép và một loạt bằng chứng giả mạo đã biến cô thành một kẻ lừa đảo, một ngôi sao kiêu căng, vô đạo đức. Cô biết, có một bàn tay vô hình, mạnh mẽ đang âm thầm đẩy cô xuống vực sâu.
Cô cố gắng vượt qua đám đông phóng viên đang cuồng loạn, nhưng bị một phóng viên nam hung hăng chắn lại.
"Cô Lâm Kha, hãy trả lời đi! Cô có hối hận vì đã lợi dụng lòng tin của khán giả không?"
Lâm Kha không chịu nổi, cô lảo đảo lùi lại, đôi mắt tuyệt vọng dán vào cánh cửa ra vào.
Đúng lúc đó, sự cứu rỗi, hay có lẽ là một thỏa thuận với quỷ dữ, đã xuất hiện.
Một chiếc limousine màu đen bóng loáng, biểu tượng cho quyền lực tối thượng và sự bí ẩn, dừng lại đột ngột trước sảnh khách sạn. Các vệ sĩ mặc vest đen, cao lớn, nhanh chóng mở một lối đi giữa đám đông. Sức mạnh và uy quyền phát ra từ chiếc xe quá lớn, khiến đám đông phóng viên bị đẩy lùi lại một cách vô thức.
Và rồi, Dương Minh bước ra.
Anh không phải là người của giới giải trí hoa mỹ, mà là một doanh nhân thực thụ, một CEO lạnh lùng và tàn nhẫn của Tập đoàn Hưng Thịnh – một đế chế không chỉ thống trị ngành giải trí mà còn có cổ phần lớn trong lĩnh vực tài chính và công nghệ. Anh mặc một bộ vest xám than chì được cắt may hoàn hảo, tôn lên vóc dáng cao lớn và quyền lực. Khuôn mặt anh góc cạnh, không biểu lộ cảm xúc, đôi mắt đen sâu thẳm, sắc như dao.
Sự xuất hiện của Dương Minh trong bối cảnh này là hoàn toàn bất ngờ. Anh hiếm khi xuất hiện trước công chúng, và sự can thiệp của anh vào một vụ scandal cá nhân là điều chưa từng có tiền lệ.
Dương Minh không thèm nhìn đám đông đang kinh ngạc. Ánh mắt anh chỉ dừng lại ở Lâm Kha, người đang đứng co ro, sắp gục ngã dưới ánh đèn flash. Anh sải bước đi thẳng về phía cô.
"Tổng Giám đốc Dương Minh! Anh đến đây làm gì? Anh có biết về scandal của Lâm Kha không?"
"Phải chăng Hưng Thịnh định ký hợp đồng với cô ấy?"
Dương Minh phớt lờ tất cả. Anh bước đến, nắm lấy cánh tay Lâm Kha, một cái chạm mạnh mẽ, dứt khoát. Sức mạnh từ tay anh truyền sang cô, như một luồng điện lạnh có khả năng trấn áp mọi hỗn loạn.
"Đi," Dương Minh ra lệnh, giọng anh trầm thấp, khô khan, nhưng lại chứa đựng một quyền lực không thể chống cãi.
Lâm Kha, theo bản năng sinh tồn, để anh kéo đi. Đám đông phóng viên cố gắng vây lại, nhưng các vệ sĩ của Dương Minh đã tạo thành một bức tường sắt, không thể xuyên thủng.
Mười phút sau.
Lâm Kha ngồi trong văn phòng sang trọng trên tầng cao nhất của Tòa nhà Hưng Thịnh, nhìn ra ánh đèn rực rỡ của thành phố. Phòng làm việc này rộng lớn, tối giản với tông màu đen, trắng và thép không gỉ. Nó phản ánh đúng tính cách của chủ nhân: lạnh lùng, hiệu quả và tối thượng.
Cô được một thư ký nữ đưa cho một ly nước và một chiếc khăn giấy. Sau khi trấn tĩnh, cô nhìn về phía Dương Minh, người đang ngồi sau chiếc bàn làm việc khổng lồ, khuôn mặt anh chìm trong bóng tối.
"Tại sao anh lại cứu tôi? Anh là đối thủ của công ty quản lý cũ của tôi. Anh muốn gì?" Lâm Kha hỏi, giọng cô hơi khàn.
Dương Minh không trả lời ngay. Anh mở một tập tài liệu da trên bàn. "Cô Lâm Kha, tôi đã xem toàn bộ hồ sơ scandal của cô. Băng ghi âm bị cắt ghép, bằng chứng giả mạo về giải thưởng. Cô bị hãm hại."
Lâm Kha siết chặt tay. "Tôi biết! Nhưng không ai tin tôi! Công ty cũ của tôi đã bán đứng tôi!"
"Đúng vậy," Dương Minh gật đầu, ánh mắt anh không hề có sự thương cảm. "Và sự nghiệp của cô đã kết thúc. Không một công ty nào dám ký hợp đồng với cô trong vòng năm năm tới, nếu không muốn bị dư luận tẩy chay."
Lâm Kha cúi đầu, sự thật cay đắng này khiến cô nghẹt thở.
"Nhưng tôi có thể thay đổi điều đó," Dương Minh nói, giọng anh trở nên sắc bén. Anh đẩy tập tài liệu qua bàn. "Tôi có một đề nghị. Cứu vớt sự nghiệp cô, đổi lại, cô phải cưới tôi."
Lâm Kha ngước lên, kinh ngạc. "Cưới anh? Anh đang đùa sao, Tổng Giám đốc Dương?"
"Đây là kinh doanh, Lâm Kha. Không phải trò đùa," Dương Minh nói, ánh mắt anh đầy sự tính toán. "Tôi cần một cuộc hôn nhân để củng cố vị thế thừa kế. Cha tôi đã lập một di chúc ràng buộc. Để chính thức tiếp quản Tập đoàn, tôi cần phải kết hôn với một người phụ nữ có ảnh hưởng công chúng và khả năng tạo ra một gia đình ổn định trong vòng hai năm tới."
"Tại sao lại là tôi? Tôi đang là kẻ có ảnh hưởng tiêu cực nhất công chúng!" Lâm Kha chất vấn.
"Vì tôi có thể kiểm soát cô. Cô đang ở đáy xã hội, cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo thỏa thuận của tôi. Và quan trọng hơn, tôi có thể biến hình ảnh tiêu cực của cô thành một câu chuyện hoàn hảo về 'tình yêu cứu rỗi' trong vòng vài tuần," Dương Minh giải thích lạnh lùng.
Anh chỉ vào tập tài liệu. "Đây là bản Hợp Đồng Hôn Nhân Giả."
Lâm Kha cầm lấy hợp đồng. Các điều khoản được liệt kê rõ ràng, lạnh lùng như một thỏa thuận sáp nhập công ty.
Điều khoản 1: Thời hạn – Hai năm. Điều khoản 2: Quyền lợi – Dương Minh cam kết phục hồi danh tiếng và sự nghiệp của Lâm Kha, cung cấp nguồn lực tốt nhất. Điều khoản 3: Bồi thường – Lâm Kha sẽ nhận được một khoản tiền lớn sau khi kết thúc hợp đồng. Điều khoản 4: Quan hệ công khai – Phải đóng vai một cặp đôi yêu nhau sâu đậm trước công chúng, gia đình và truyền thông. Điều khoản quan trọng nhất: Điều khoản 5 – Giới hạn Thân mật. Tuyệt đối không có tình cảm hay hành vi thân mật thật sự. Cả hai sẽ ngủ ở phòng riêng biệt.
Lâm Kha cảm thấy lạnh toát. Mối quan hệ này còn lạnh lùng hơn cả scandal của cô. Cô chỉ là một quân cờ để củng cố quyền lực của anh.
"Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không đồng ý?" Lâm Kha hỏi.
"Sự nghiệp của cô đã kết thúc. Cô sẽ bị kiện bởi công ty cũ, bị công chúng quên lãng. Cô sẽ không bao giờ đứng trên sân khấu nữa," Dương Minh đáp, không hề che giấu sự tàn nhẫn. "Nhưng nếu cô đồng ý, tôi sẽ bảo vệ cô, tìm ra kẻ hãm hại cô, và đưa cô trở lại đỉnh cao. Sau hai năm, cô sẽ có tự do, danh tiếng và tiền bạc. Đây là một giao dịch đôi bên cùng có lợi."
Lâm Kha nhìn vào tập hợp đồng, nhìn vào khuôn mặt không cảm xúc của Dương Minh. Cô biết, anh ta là một kẻ nguy hiểm, nhưng anh ta là lối thoát duy nhất của cô. Cô không muốn chỉ còn là một cái tên bị lãng quên trong lịch sử scandal.
Cô cầm bút lên, viết tên mình vào cuối trang. Chữ ký của cô mạnh mẽ, dứt khoát, mang theo sự thù hận và quyết tâm trả thù.
"Thỏa thuận đã ký. Tổng Giám đốc Dương Minh, tôi hy vọng anh sẽ giữ lời. Tôi muốn biết ai đã hãm hại tôi," Lâm Kha nói, ánh mắt cô sắc bén.
Dương Minh đứng dậy, đi vòng qua bàn làm việc. Anh đưa tay ra.
"Hoan nghênh, Phu nhân Dương," Dương Minh nói.
Lâm Kha đặt tay mình vào tay anh. Cái chạm lạnh lùng, mang theo lời hứa về một cuộc hôn nhân giả dối và một liên minh nguy hiểm.
"Buổi họp báo công bố hôn nhân sẽ diễn ra sau hai ngày. Cô cần chuẩn bị để đóng vai cô dâu đang yêu hoàn hảo," Dương Minh ra lệnh. "Và cô sẽ chuyển đến biệt thự của tôi đêm nay. Cuộc sống mới của cô bắt đầu."
Lâm Kha nhìn ra thành phố, cô biết, cô đã bán mình cho quỷ dữ. Nhưng cô sẽ không để nó nuốt chửng mình. Cô sẽ dùng cuộc hôn nhân giả dối này như một bàn đạp để trả thù và giành lại tất cả.