Cuộc sống hôn nhân giả dối trong căn biệt thự xa hoa của Dương Minh nhanh chóng biến thành một thử thách khắc nghiệt đối với Lâm Kha. Cô không chỉ phải diễn vai một người vợ yêu thương trước mặt người ngoài, mà còn phải đối mặt với một môi trường hoàn toàn mới: gia tộc Dương đầy những ánh mắt dò xét và sự nghi kị.
Một tuần sau ngày cưới giả, Lâm Kha bắt đầu làm quen với lịch trình và quy tắc của biệt thự. Cuộc sống của Dương Minh được tổ chức theo từng phút, lạnh lùng và không khoan nhượng. Anh làm việc từ sáng sớm đến tối muộn. Khi về nhà, anh chìm đắm trong các tài liệu hoặc cuộc gọi video. Khoảng thời gian hai người ở gần nhau chủ yếu là ở phòng ăn, nơi họ duy trì cuộc đối thoại xã giao, hoàn toàn vô hồn.
Buổi tối, họ thường xuyên tham dự các sự kiện xã hội. Đây là chiến trường chính của Lâm Kha.
Chiến Trường Xã Hội:
Tại một buổi tiệc từ thiện của giới thượng lưu, Lâm Kha khoác tay Dương Minh, nụ cười cô lộng lẫy và hoàn hảo như một bức tượng điêu khắc. Cô nhận được ánh mắt ngưỡng mộ từ những người bạn cũ, nhưng cũng phải đối mặt với sự khinh miệt rõ ràng từ những người phụ nữ trong giới thượng lưu – những người từng coi cô là một nữ diễn viên không xứng đáng.
Đáng chú ý nhất là Dương Hạo, người chú của Dương Minh. Dương Hạo là một người đàn ông trung niên, vẻ ngoài lịch thiệp nhưng ẩn chứa sự xảo quyệt. Hắn ta luôn công khai thách thức Dương Minh về quyền thừa kế và luôn tìm cách khiến Lâm Kha bẽ mặt.
Dương Hạo tiến đến, cười giả lả. "Cháu dâu, cháu có vẻ đã quen với cuộc sống của một người vợ rồi nhỉ? Ta cứ tưởng cháu sẽ khó khăn lắm khi phải từ bỏ ánh đèn sân khấu và những tin đồn phong lưu của giới nghệ sĩ."
Lâm Kha giữ nụ cười. Cô biết, Dương Hạo đang cố gắng châm chọc vào quá khứ scandal của cô và sự thật về việc cô bị "cấm" đóng phim.
"Thưa chú Hạo, cháu là một diễn viên, và một diễn viên giỏi biết cách điều chỉnh vai diễn của mình," Lâm Kha đáp, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng. "Và vai diễn 'Phu nhân Dương' này là vai diễn quan trọng nhất trong đời cháu. Cháu sẽ diễn nó với tất cả sự chuyên nghiệp và tình yêu cháu dành cho Anh Minh."
Cô quay sang Dương Minh, ánh mắt cô thể hiện sự trìu mến giả tạo hoàn hảo.
Dương Minh hiểu ý cô. Anh siết nhẹ eo cô. "Mẫn là người phụ nữ thông minh, chú Hạo. Chú không cần lo lắng về sự ổn định của gia đình cháu."
Dương Hạo cười gượng, nhưng ánh mắt hắn ta vẫn đầy nghi ngờ.
Đêm đó, khi trở về, Lâm Kha thở phào nhẹ nhõm. Cô tháo đôi giày cao gót, cảm thấy mệt mỏi như vừa hoàn thành một cảnh quay kéo dài 24 giờ.
"Cô đã làm tốt," Dương Minh nói, đây là một lời khen hiếm hoi từ anh.
"Cảm ơn Tổng Giám đốc. Tôi chỉ đang thực hiện Điều khoản 4," Lâm Kha đáp, cô nhấn mạnh sự chuyên nghiệp của mình.
"Về Dương Hạo," Dương Minh nói, giọng anh trầm xuống. "Hắn ta đã biết về bản hợp đồng đó. Hắn ta đã cử người theo dõi tôi. Bất cứ sơ hở nào cũng sẽ khiến hắn ta có cớ lật đổ tôi."
"Tôi hiểu. Anh sợ mất tài sản, còn tôi sợ mất danh tiếng. Mục đích của chúng ta là chung," Lâm Kha nói.
Phòng Ngủ Riêng Biệt – Ranh Giới Thể Xác:
Cuộc sống riêng tư của họ là một sự đối lập hoàn toàn. Mặc dù ở chung một biệt thự, họ chỉ giao tiếp qua những tin nhắn ngắn gọn về lịch trình hoặc các yêu cầu công việc. Ranh giới ba mét giữa hai phòng ngủ là một bức tường lạnh lùng, không thể xâm phạm.
Một tối, Lâm Kha không thể ngủ được. Cô quyết định xuống nhà bếp để lấy nước. Cô thấy cửa phòng làm việc của Dương Minh còn mở. Anh đang làm việc, chỉ mặc áo sơ mi trắng, tay áo xắn lên, để lộ cơ bắp săn chắc. Khuôn mặt anh mệt mỏi, dưới ánh đèn bàn, sự lạnh lùng thường ngày đã tan biến, thay vào đó là sự cô độc và gánh nặng của một người đàn ông trẻ tuổi đang gồng gánh cả một tập đoàn.
Lâm Kha đứng yên lặng một lúc, nhìn anh. Cô nhận ra, cuộc sống của anh cũng không hề dễ dàng hơn cô. Anh cũng đang diễn một vai: CEO hoàn hảo, lạnh lùng.
Dương Minh ngẩng lên, thấy cô. Anh hơi giật mình, sự lạnh lùng trở lại ngay lập tức.
"Cô làm gì ở đây? Tôi đã nói cô phải nghỉ ngơi để chuẩn bị cho buổi quay phim ngày mai," anh hỏi, giọng anh đầy sự khó chịu.
"Tôi không ngủ được. Tôi chỉ xuống lấy nước," Lâm Kha nói. "Anh cũng nên nghỉ ngơi đi. Anh không phải là người máy."
"Tôi không cần cô quản lý lịch trình của tôi," Dương Minh lạnh lùng đáp.
"Tôi không quản lý. Tôi chỉ đang bảo vệ tài sản của tôi," Lâm Kha châm chọc, dùng lại chính từ ngữ của anh. "Nếu anh kiệt sức, tôi sẽ thất bại."
Dương Minh nhìn cô một lúc, ánh mắt anh phức tạp. Anh biết cô đang khiêu khích anh.
"Cô không cần phải lo lắng," anh nói, giọng anh dịu hơn một chút. "Mục tiêu của cô sẽ được hoàn thành. Tôi sẽ không để bất cứ ai làm hại cô lần nữa."
"Tôi cũng vậy. Tôi sẽ không để Dương Hạo chiếm lấy mọi thứ từ anh," Lâm Kha đáp.
Trong khoảnh khắc đó, sự thù hận chung đã tạo ra một sự gắn kết kỳ lạ giữa họ, vượt ra ngoài hợp đồng.
Ánh Sáng Từ Quá Khứ:
Ngày hôm sau, Lâm Kha bắt đầu quay bộ phim mới. Đây là một cơ hội lớn để cô chứng minh lại tài năng của mình.
Trên phim trường, cô gặp lại Trần Phong. Anh ta là nam chính của bộ phim.
Khi thấy Lâm Kha, Trần Phong tiến đến, vẻ mặt anh ta có sự ngượng ngùng và hối lỗi giả tạo.
"Kha, anh mừng vì em đã trở lại. Anh xin lỗi về scandal trước đây... anh không thể giúp gì được," Trần Phong nói, cố gắng nắm lấy tay cô.
Lâm Kha rụt tay lại. Cô nhìn thẳng vào mắt anh ta. Cô vẫn chưa có bằng chứng, nhưng sự nghi ngờ của cô vẫn lớn nhất dành cho người bạn diễn cũ này.
"Cảm ơn anh, Trần Phong. Nhưng bây giờ tôi là Phu nhân Dương Minh. Tôi có những ưu tiên khác," Lâm Kha nói, giọng cô lạnh lùng và chuyên nghiệp.
Trần Phong bị bất ngờ bởi sự thay đổi của cô. Anh ta nhìn chiếc nhẫn cưới trên tay cô.
"Thật đáng tiếc. Anh cứ tưởng tình cảm của chúng ta..."
"Không có tình cảm nào ngoài sự nghiệp, Trần Phong. Anh nên tập trung vào diễn xuất," Lâm Kha ngắt lời anh ta.
Lúc đó, một chiếc xe màu đen quen thuộc đỗ ngay gần phim trường. Dương Minh bước ra, anh đến thăm cô bất ngờ, hoàn toàn nằm ngoài lịch trình.
Dương Minh tiến đến, nắm lấy eo Lâm Kha, ánh mắt anh quét qua Trần Phong, đầy sự cảnh cáo.
"Chúng ta cần đi ăn trưa. Em có vẻ hơi mệt," Dương Minh nói, nhấn mạnh từ 'Em'.
Lâm Kha biết, anh đến đây không chỉ để ăn trưa. Anh đến để tuyên bố chủ quyền, để kiểm soát tình hình và đảm bảo rằng Trần Phong không vượt quá ranh giới.
Cô ngước nhìn anh, mỉm cười ngọt ngào như trong kịch bản.
"Vâng, Anh Minh," Lâm Kha đáp.
Cuộc sống chung của họ là một vở kịch phức tạp, được diễn ra cả trong biệt thự lạnh lùng và trên chiến trường công khai. Nhưng mỗi lần Dương Minh xuất hiện để bảo vệ cô, Lâm Kha lại cảm thấy ranh giới vô hình giữa họ bị lay chuyển. Cô vẫn còn nghi ngờ anh, nhưng cô không thể phủ nhận cảm giác an toàn mà sự chiếm hữu lạnh lùng của anh mang lại.