Lý An An đứng giữa phòng họp tròn trịa được bọc thép và kính, ánh hoàng hôn rực lửa của thành phố đang phản chiếu lấp lánh trên bề mặt bàn gỗ mun đen tuyền. Nhiệt độ trong phòng dường như giảm xuống thêm vài độ, không phải vì máy lạnh, mà vì sự im lặng tuyệt đối đang treo lơ lửng, cùng với cái nhìn lạnh lẽo, sắc bén của người đàn ông ngồi ở vị trí chủ tọa. Thẩm Dật Phong, Tổng giám đốc tập đoàn T&D, một bức tượng sống bằng quyền lực và sự lạnh nhạt, đặt tay lên chồng hồ sơ dày cộm mang tên “Dự án Sao Bắc Cực”, chỉ riêng cái tên đã gợi lên một khát vọng chinh phục đầy rủi ro.
Cô Trưởng ban Chiến lược Lý An An không hề nao núng. Cô gõ nhẹ bút laser lên màn hình chiếu lớn, nơi biểu đồ tăng trưởng và dự báo lợi nhuận nhảy múa trong màu xanh lá cây đầy hy vọng, trái ngược hoàn toàn với tâm trạng hiện tại của căn phòng. Giọng cô trầm, rõ ràng, mang theo sự tự tin không dễ lay chuyển của một người đã đổ hàng trăm giờ nghiên cứu vào dự án. “...Tóm lại, thưa Tổng giám đốc, phương án M&A trực tiếp vào công ty mục tiêu JX không khả thi về mặt thời gian và chi phí. Tập đoàn Hắc Long đã bắt đầu các bước đi đầu tiên nhằm phong tỏa nguồn vốn và đưa ra mức giá cao hơn chúng ta năm phần trăm. Chiến lược của tôi là đánh vào điểm yếu nhất của họ: chuỗi cung ứng độc quyền của công ty con, Cửu Long. Chúng ta sẽ dùng khoản dự phòng ba mươi tỷ để thâu tóm Cửu Long trước, sau đó dùng chính Cửu Long làm đòn bẩy để ép giá JX xuống. Đây là đòn hiểm nhất, nhanh nhất, và là con đường duy nhất để chúng ta vượt lên Hắc Long trong vòng ba tháng.”
An An ngưng lại, hít một hơi sâu và nhìn thẳng vào Dật Phong. Cô biết mình đang đề xuất một bước đi mạo hiểm, gần như là đánh bạc, nhưng cô tin vào tính toán của mình. Đôi mắt phượng của Dật Phong không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, chúng giống như hai viên băng thạch đang quan sát một ngọn lửa. Anh nhấc nhẹ một tách trà gốm trắng, nhấp một ngụm, động tác chậm rãi và bình tĩnh đến đáng sợ.
“Rủi ro pháp lý, Lý An An.” Cuối cùng anh cũng lên tiếng, giọng nói trầm thấp, vang vọng, mang theo sức nặng của hàng tỷ đô la. “Việc thâu tóm Cửu Long trước mà không có sự đồng thuận chính thức từ JX, trong khi JX đang có các giao kèo bí mật với Hắc Long, có thể bị xem là hành vi thao túng thị trường và tạo ra lỗ hổng pháp lý khổng lồ. Nếu bị kiện, T&D không chỉ mất ba mươi tỷ mà còn đối mặt với án phạt hàng trăm triệu và uy tín bị hủy hoại. Cô đặt cược quá nhiều vào sự thất bại của đối thủ, mà lại quên mất rằng đối thủ không bao giờ ngủ yên.”
Cả phòng họp nín thở. Các vị giám đốc khác bắt đầu trao đổi ánh mắt lo lắng. Rõ ràng, họ ủng hộ sự thận trọng của Tổng giám đốc hơn là sự táo bạo của Trưởng ban Chiến lược. An An cảm thấy một luồng máu nóng xộc lên cổ họng, nhưng cô nhanh chóng ép nó xuống. Cô đã chuẩn bị cho sự phản đối này.
“Tôi không đánh bạc, thưa Tổng giám đốc. Tôi đặt niềm tin vào dữ liệu. T&D đã trì hoãn quá lâu. Hắc Long không phải là đối thủ chúng ta có thể dùng chiến lược phòng thủ để đối phó. Họ đang dùng tốc độ để áp đảo. Hơn nữa, tôi đã chuẩn bị sẵn một 'vỏ bọc' pháp lý cho việc thâu tóm Cửu Long, đảm bảo tính minh bạch và tránh bị kiện. Vỏ bọc này bao gồm việc sử dụng một công ty con ở nước ngoài do chúng ta kiểm soát gián tiếp để thực hiện giao dịch ban đầu, sau đó mới chính thức sáp nhập vào T&D. Đây là kỹ thuật mà chính chúng ta đã sử dụng thành công trong thương vụ Thiên Ưng năm ngoái.” Cô đáp lại, từng từ rõ ràng, không chút chùn bước.
Ánh mắt Dật Phong càng thêm sắc lạnh. Anh đặt tách trà xuống, tạo ra một âm thanh nhỏ vang vọng. “Kỹ thuật đó đã khiến T&D bị Ủy ban Thương mại theo dõi sát sao trong sáu tháng, và suýt nữa làm tổn hại đến hồ sơ niêm yết của tập đoàn ở Châu Âu. Cô gọi đó là thành công?”
“Nó đã mang lại cho T&D lợi nhuận gấp năm lần chi phí rủi ro, và Thiên Ưng là tài sản chiến lược mà Hắc Long khao khát nhất, thưa Tổng giám đốc.” An An không chịu nhượng bộ, cô đưa ra kết quả cuối cùng. Đối với cô, trong kinh doanh, kết quả nói lên tất cả.
Dật Phong thở dài, một hành động hiếm hoi cho thấy sự mệt mỏi hoặc thất vọng. “Tôi không phủ nhận năng lực của cô, Lý An An. Cô là Trưởng ban Chiến lược xuất sắc nhất T&D từng có. Nhưng tôi không thể đặt tương lai của cả một tập đoàn lên một kế hoạch chỉ dựa trên sự ‘xuất sắc’ của một cá nhân mà không tính đến các yếu tố bên ngoài.” Anh nghiêng người tới trước, giọng nói hạ thấp, nhưng sức nặng lại tăng lên gấp bội. “Cô quên mất rằng, Hắc Long biết rõ chúng ta. Và tôi, tôi biết rõ người điều hành Hắc Long.”
Đến đây, các giám đốc khác đều ngạc nhiên. Họ biết về sự cạnh tranh khốc liệt, nhưng ít ai biết về người đứng sau Hắc Long. Lý An An nhìn thấy tia cảnh báo và sự nghiêm trọng tột độ trong mắt Dật Phong, điều cô chưa từng thấy.
“Tôi đã có cuộc gặp riêng với người đó ba ngày trước.” Dật Phong tiếp tục, bỏ qua các giám đốc khác, chỉ nhìn chằm chằm vào An An. “Hắn không chỉ muốn đánh bại T&D trên thương trường. Hắn muốn hủy hoại T&D. Hắn biết rõ tất cả các động thái của chúng ta, bao gồm cả kỹ thuật ‘vỏ bọc’ mà cô vừa đề xuất. Hắn là một đối thủ cá nhân, không phải là đối thủ kinh doanh thông thường. Bất kỳ bước đi nào của chúng ta cũng đều bị hắn dự đoán và phong tỏa ngay lập tức. Đây không chỉ là cuộc chiến tranh giành tài sản nữa, đây là cuộc chiến bảo vệ sự sống còn, và bảo vệ… những người quan trọng.”
Nói đến đây, ánh mắt anh lướt qua An An, khiến cô rùng mình. Cô bỗng cảm thấy không phải chỉ là vấn đề công việc. Phải chăng anh đang ám chỉ cô là người quan trọng? Suy nghĩ đó thoáng qua nhanh chóng, bị cô gạt bỏ.
Sau buổi họp căng thẳng đó, Dật Phong bất ngờ triệu tập An An đến văn phòng riêng của mình, một nơi xa hoa và tối giản nằm trên tầng cao nhất. Căn phòng được thiết kế bằng kính cường lực, cho phép nhìn toàn cảnh thành phố đang lên đèn. Anh đứng quay lưng về phía cô, nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi những tòa nhà chọc trời lấp lánh như những vì sao.
“Tôi xin lỗi vì những lời gay gắt trong cuộc họp.” Dật Phong bắt đầu, giọng nói không còn lạnh như băng, mà mang theo một chút mệt mỏi, một sự thành thật hiếm hoi.
An An đáp lại một cách chuyên nghiệp. “Không sao, Tổng giám đốc. Đó là trách nhiệm của người đứng đầu. Tôi thừa nhận rủi ro là cao, nhưng tôi tin vào khả năng kiểm soát rủi ro của mình.”
Anh quay lại, bước tới trước bàn làm việc, nơi một chai rượu vang đắt tiền và hai ly thủy tinh đang đợi. Anh không uống, chỉ đặt tay lên thành bàn. “Người điều hành Hắc Long là Trần Hạo. Hắn là cựu Phó Tổng giám đốc T&D mười năm trước, người bị cha tôi trục xuất vì tội danh tham nhũng và làm rò rỉ thông tin mật. Hắn có mối thâm thù với gia đình tôi. Và điều quan trọng hơn, hắn biết rõ về cô, Lý An An.”
An An ngạc nhiên đến mức không thể che giấu. “Về tôi? Chúng tôi chưa từng gặp nhau. Tôi mới vào T&D được bốn năm.”
“Hắn đã theo dõi T&D rất lâu. Cô nổi lên quá nhanh, quá tài năng. Hắn nhận ra cô là một biến số mà hắn không thể bỏ qua. Ba tuần trước, hắn đã cử người theo dõi cô và điều tra về quá khứ của cô.” Dật Phong đưa mắt nhìn thẳng vào cô. “Quá khứ mà cô luôn muốn che giấu.”
Tim An An thắt lại. Cô luôn giữ kín bí mật về gia đình tan vỡ và những khó khăn trong quá khứ. Việc cô phấn đấu hết mình để đạt được vị trí hiện tại là để thoát khỏi bóng ma đó.
“Mục tiêu của Trần Hạo không chỉ là JX. Mục tiêu là cô, và sau đó là T&D. Hắn muốn chứng minh rằng T&D không thể thành công nếu không có hắn, và hắn sẽ bắt đầu bằng việc hủy hoại nhân tố quan trọng nhất của tập đoàn: Lý An An. Hắn sẽ dùng quá khứ của cô, những điểm yếu mà cô che giấu, để tạo ra scandal, khiến các đối tác rút lui, và làm mất uy tín của cô trong mắt tôi và Hội đồng Quản trị.” Dật Phong nói, giọng nói lạnh lùng, nhưng lại ẩn chứa sự bảo vệ.
An An hoàn toàn sững sờ. Cô đã chiến đấu với thương trường, nhưng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải chiến đấu với một kẻ thù cá nhân và đầy thù hận đến vậy.
“Vậy, đề xuất của Tổng giám đốc là gì?” Cô hỏi, giọng nói cứng rắn. Cô đã sẵn sàng cho một cuộc chiến.
Dật Phong bước tới gần cô, khoảng cách giữa họ chỉ còn chưa đầy một gang tay. Hơi thở ấm áp của anh phả nhẹ vào mặt cô. Anh không hề chạm vào cô, nhưng sự hiện diện mạnh mẽ của anh đã áp đảo toàn bộ giác quan của cô.
“Chúng ta cần một vỏ bọc, không chỉ cho thương vụ, mà cho chính cô. Một vỏ bọc hoàn hảo, không thể bị nghi ngờ, một vỏ bọc mà ngay cả Trần Hạo cũng không dám chạm vào. Chúng ta cần thay đổi thân phận và vị trí của cô, biến cô thành người của tôi, người mà tôi tuyệt đối tin tưởng và bảo vệ.” Anh nói, ánh mắt khóa chặt lấy cô, chờ đợi phản ứng.
An An nhíu mày, cô cảm thấy có điều gì đó không ổn trong đề xuất này. “Tôi không hiểu. Ý anh là gì? Tôi là người của T&D rồi mà.”
“Không đủ.” Anh lắc đầu. “Nếu cô chỉ là Trưởng ban Chiến lược, hắn sẽ dùng bất kỳ cách nào để lật đổ cô, tạo ra tin đồn cô là gián điệp, hoặc người tình bị bỏ rơi. Chúng ta cần một danh phận không thể bị lung lay, không thể bị thêu dệt.”
Dật Phong lùi lại một bước, anh lấy ra một tập tài liệu mỏng từ ngăn kéo khóa và đặt nó lên bàn. “Đây là ‘Hợp đồng Hợp tác Tình cảm Khẩn cấp.’ Cô và tôi sẽ giả danh là một cặp đôi đang yêu, thậm chí là đang chuẩn bị đính hôn. Chúng ta sẽ chung sống tạm thời trong căn hộ riêng của tôi, nơi có hệ thống an ninh tối tân, để dễ dàng làm việc bí mật về dự án JX, đồng thời tạo ra bằng chứng về mối quan hệ của chúng ta trước mắt công chúng và đối thủ.”
An An hoàn toàn chết lặng. Cô nhìn tập tài liệu, rồi nhìn khuôn mặt điềm tĩnh của Dật Phong. Giả danh hẹn hò, chung sống? Đây là điều cuối cùng cô nghĩ đến. Mối quan hệ của họ, cho đến giây phút này, chỉ thuần túy là cấp trên và cấp dưới, là sự tôn trọng nghề nghiệp và sự cạnh tranh ngầm.
“Hợp đồng… hợp tác tình cảm?” Cô lặp lại, cảm thấy từ ngữ này thật lố bịch và xa lạ. “Tổng giám đốc, anh nghiêm túc chứ? Đây là một trò đùa hay một chiến lược tâm lý?”
“Tôi không bao giờ đùa cợt với công việc, và càng không đùa cợt với sự an toàn của tập đoàn.” Dật Phong đáp lại kiên quyết. “Cô biết tôi không có bất kỳ scandal hay mối quan hệ nghiêm túc nào từ trước đến nay. Việc tôi công khai hẹn hò với một người mà tôi tin tưởng tuyệt đối như cô sẽ là lời tuyên bố mạnh mẽ nhất đến Trần Hạo. Hắn sẽ không dám động đến cô nữa vì cô không còn là nhân viên đơn thuần, cô là người của Thẩm Dật Phong. Điều khoản về hợp tác và chung sống chỉ là để chúng ta có thể làm việc không bị gián đoạn, và để Trần Hạo thấy rõ mối quan hệ này là thật.”
An An vẫn giữ thái độ hoài nghi. “Nếu chỉ là công việc, tại sao không phải là một giám đốc khác? Hoặc thư ký của anh?”
“Bởi vì không ai có tài năng và sự hiểu biết về dự án JX như cô. Và bởi vì tôi cần một người có khả năng tự bảo vệ mình và đủ mạnh mẽ để không bị cuốn vào những tin đồn vớ vẩn. Và hơn hết,” anh ngừng một chút, ánh mắt Dật Phong trở nên sâu thẳm, gần như có thể xuyên thấu cô. “Cô là người duy nhất tôi thực sự tin tưởng trong cuộc chiến này. Hợp đồng có thời hạn sáu tháng. Mọi chi phí sinh hoạt, mọi sự bất tiện của cô sẽ được bồi thường xứng đáng. Đọc kỹ điều khoản, sau đó đưa ra quyết định cuối cùng. Tôi cho cô một đêm.”
An An không nói thêm lời nào. Cô cầm lấy tập tài liệu, cảm thấy sức nặng của nó không phải là giấy, mà là định mệnh. Cô biết, một khi đã đồng ý, cuộc đời và sự nghiệp của cô sẽ thay đổi mãi mãi. Cô rời văn phòng Tổng giám đốc, bước đi trong ánh đèn rực rỡ của thành phố, nhưng tâm trí cô lại chìm trong bóng tối của một hợp đồng quái gở.
Cô về đến căn hộ thuê của mình, mở tập tài liệu ra. Trang đầu tiên có ghi: HỢP ĐỒNG HỢP TÁC TÌNH CẢM & BẢO MẬT TỐI CAO.
Điều 1: Mục đích Hợp tác: Bảo vệ tài sản chiến lược của Tập đoàn T&D và bảo vệ thân phận Cá nhân B (Lý An An) trước mối đe dọa từ bên thứ ba.
Điều 2: Thời hạn Hợp tác: Sáu (6) tháng, kể từ ngày ký.
Điều 3: Nghĩa vụ Chung sống: Cá nhân A (Thẩm Dật Phong) và Cá nhân B sẽ chung sống tại căn hộ của Cá nhân A. Cá nhân B sẽ được bố trí một phòng riêng và có quyền tự do cá nhân, trừ những thời điểm cần thiết phải xuất hiện trước công chúng hoặc đối tác.
Điều 4: Quy tắc Tương tác: Tuyệt đối giữ khoảng cách cá nhân khi không có người thứ ba. Khi có người thứ ba, phải thể hiện sự thân mật cần thiết. Mọi hành động thân mật (nắm tay, ôm, hôn má) phải được thống nhất trước và không được vượt quá giới hạn đạo đức nghề nghiệp.
Điều 5: Bồi thường: Cá nhân A sẽ bồi thường một khoản một triệu đô la Mỹ cho Cá nhân B khi hợp đồng kết thúc thành công, không kể lương tháng và chi phí khác.
Đọc đến đó, An An cười nhạt. Một triệu đô la, một cái giá quá lớn cho một vai diễn, nhưng cũng là một cái giá quá rẻ cho sự tự do và danh tiếng. Cô nhìn ra cửa sổ. Cuộc đời cô đã là một chuỗi các quyết định rủi ro. Có lẽ, đây là lần rủi ro nhất, nhưng cũng là cơ hội lớn nhất để cô đối đầu với kẻ thù không đội trời chung và chứng minh giá trị của mình không chỉ với Dật Phong, mà còn với chính bản thân cô.
Sáng hôm sau, An An trở lại văn phòng Tổng giám đốc. Dật Phong đã ngồi đợi, không có sự kiên nhẫn hay lo lắng, chỉ có sự bình tĩnh tuyệt đối.
Cô đặt tập tài liệu đã được ký tên lên bàn. Chữ ký của cô, Lý An An, mạnh mẽ và dứt khoát.
“Tôi đồng ý.” Cô nói, giọng điệu kiên định, không hề có dấu hiệu hối hận. “Nhưng tôi có một điều khoản bổ sung, Tổng giám đốc.”
Dật Phong nhướng mày, một dấu hiệu cho thấy sự hứng thú hiếm hoi. “Nói đi.”
“Điều khoản 6: Trong suốt thời gian hợp tác, Cá nhân A không được can thiệp vào các quyết định chiến lược của Cá nhân B tại T&D, trừ khi có bằng chứng rõ ràng về rủi ro pháp lý hoặc tài chính nghiêm trọng. Và Cá nhân B phải được quyền tham gia vào mọi cuộc họp và đàm phán quan trọng liên quan đến dự án JX.”
Dật Phong nhìn cô, ánh mắt anh chứa đựng sự đánh giá cao. “Cô đang muốn dùng quan hệ giả dối này để củng cố quyền lực thực sự của mình trong công ty?”
“Không, thưa Tổng giám đốc.” An An lắc đầu. “Tôi đang đảm bảo rằng sự hy sinh cá nhân này không phải là vô ích. Tôi không muốn chỉ là một con rối xinh đẹp trong tay Tổng giám đốc để đối phó với một kẻ thù. Tôi muốn là một đối tác thực sự trong trận chiến này. Anh muốn một hợp đồng, tôi muốn một sự đảm bảo về công việc của tôi.”
Dật Phong mỉm cười, một nụ cười cực kỳ hiếm hoi và chỉ thoáng qua, nhưng đủ làm tan chảy bầu không khí lạnh lẽo. Anh cầm bút lên, ký tên vào Điều khoản 6 mà không cần đọc lại.
“Thỏa thuận. Chào mừng cô, Trưởng ban Chiến lược Lý An An, chính thức trở thành người tình giả, và là đối tác chiến lược không thể thiếu của tôi.” Anh chìa tay ra, một cử chỉ lịch sự. An An do dự một giây, rồi nắm lấy bàn tay lạnh lùng và mạnh mẽ đó.
Ngay khi bàn tay họ chạm nhau, cô biết ranh giới đã bị phá vỡ. Cuộc chiến không chỉ còn trên thương trường, mà đã bắt đầu ngay trong trái tim cô.