tình yêu ở cấp độ chiến lược

Chương 10: Tình Yêu Vĩnh Cửu và Di Sản T&D


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mùa thu năm đó, một sự kiện làm rung chuyển giới kinh doanh và xã hội châu Á: hôn lễ của Thẩm Dật Phong, Tổng giám đốc T&D, và Lý An An, Giám đốc Điều hành Phát triển Chiến lược. Nó không chỉ là sự kết hợp của hai cá nhân mà là tuyên ngôn hùng hồn về sự hợp nhất giữa quyền lực và tài năng. Bà Thẩm đã tổ chức một hôn lễ lộng lẫy, nhưng theo yêu cầu của Dật Phong và An An, buổi lễ chính được diễn ra riêng tư tại một khu vườn biệt lập ven biển, chỉ có gia đình và những đối tác thân cận nhất.

Dật Phong đứng chờ tại lễ đường, dưới vòm hoa trắng tinh khôi. Anh mặc bộ lễ phục màu xám than lịch lãm, ánh mắt anh không rời khỏi lối đi. Tim anh đập mạnh, không phải vì căng thẳng công việc, mà vì sự chờ đợi một khoảnh khắc cá nhân thuần khiết nhất. Anh nhớ lại những ngày đầu, khi cô bước vào văn phòng anh, căng thẳng và đề phòng, chỉ là một quân cờ trong hợp đồng. Giờ đây, cô sắp bước đến bên anh, không phải dưới một điều khoản nào, mà dưới lời thề vĩnh cửu.

An An xuất hiện, rạng rỡ trong chiếc váy cưới lụa satin đơn giản nhưng tinh tế. Cô không cần những chi tiết cầu kỳ; vẻ đẹp của cô nằm ở sự tự tin, ở ánh sáng của người phụ nữ đã vượt qua mọi giông tố. Cô bước đi chậm rãi, bên cạnh cô là Bà Thẩm, người đã chủ động nắm tay cô, một hành động tượng trưng cho sự chấp nhận hoàn toàn.

Đến bên Dật Phong, Bà Thẩm trao tay An An cho con trai mình, ánh mắt bà thoáng qua một chút xúc động hiếm hoi. Bà chỉ khẽ nói: “Giờ thì, hãy chăm sóc con bé thật tốt, Dật Phong. Và An An, con hãy chăm sóc thằng bé này.”

Trong giây phút trao lời thề, mọi sự ồn ào của thế giới dường như tan biến. Dật Phong nhìn vào đôi mắt An An, nơi anh đã từng tìm thấy sự thông minh sắc sảo và giờ đây tràn ngập tình yêu.

“Anh thề sẽ không bao giờ xem em là đối tác kinh doanh trong trái tim anh, mà là người bạn đời, là tri kỷ. Anh thề sẽ luôn là bờ vai vững chắc cho em dựa vào, là người tin tưởng em vô điều kiện, và là người luôn sẵn sàng chia sẻ mọi bí mật, mọi gánh nặng. Cuộc sống này không có thời hạn, và tình yêu của anh dành cho em cũng vậy. Lý An An, em là hợp đồng vĩnh cửu của anh.”

An An không cầm được nước mắt. “Em thề sẽ không bao giờ ngừng chiến đấu cho chúng ta. Em thề sẽ luôn là người đồng hành, cùng anh gánh vác mọi trách nhiệm của T&D, nhưng quan trọng hơn, cùng anh xây dựng một tổ ấm bình yên. Em sẽ không bao giờ để quá khứ cản trở hạnh phúc của chúng ta. Em yêu anh, Thẩm Dật Phong.”

Nụ hôn của họ không chỉ là sự kết thúc của một buổi lễ, mà là sự bắt đầu của một đế chế mới, xây dựng trên nền tảng của sự thật, tình yêu và lòng trung thành.

Một năm sau ngày cưới, cuộc sống của Dật Phong và An An không hề chậm lại. T&D đã hoàn tất việc hợp nhất Eos Tech, thành lập T&D Global AI Lab tại Frankfurt, biến công ty thành một tập đoàn công nghệ có sức ảnh hưởng toàn cầu. Dự án JX đã trở thành nền tảng công nghệ y tế được hàng triệu người sử dụng trên toàn thế giới, mang lại lợi nhuận khổng lồ và danh tiếng vững chắc cho T&D.

Dật Phong vẫn giữ chức Tổng giám đốc, tập trung vào chiến lược vĩ mô và ổn định tài chính. An An, với vai trò Giám đốc Điều hành Phát triển Chiến lược và Giám đốc Điều hành T&D Global AI Lab, trở thành người tiên phong trong các thương vụ M&A và phát triển công nghệ đột phá. Họ được ca ngợi là cặp đôi quyền lực nhất trong giới công nghệ, Rồng và Phượng Hoàng của T&D, cùng nhau chèo lái con thuyền công ty vượt qua mọi thử thách.

Thế nhưng, cuộc sống cá nhân của họ cũng phải đối mặt với một thử thách mới: cân bằng giữa công việc và gia đình. Một tối thứ Bảy, Dật Phong ngồi một mình trong phòng làm việc, cố gắng hoàn thành báo cáo quý. Anh ngẩng đầu nhìn đồng hồ. Đã mười một giờ đêm, và An An vẫn chưa về từ một chuyến công tác đột xuất ở Tokyo để giải quyết một vấn đề hợp tác căng thẳng.

Cửa mở, và An An bước vào. Cô mệt mỏi, nhưng đôi mắt cô vẫn ánh lên vẻ quyết đoán quen thuộc.

“Em xin lỗi,” cô nói, đặt chiếc vali xuống. “Vấn đề với đối tác Nhật Bản phức tạp hơn em nghĩ. Em vừa hủy một thỏa thuận, nhưng đã đảm bảo được một hợp đồng tốt hơn gấp đôi.”

Dật Phong đứng dậy, tiến đến ôm cô. “Chào mừng về nhà, vợ anh. Em đã chiến đấu rất giỏi. Nhưng anh nhớ em.”

“Em cũng nhớ anh,” cô đáp, tựa đầu vào ngực anh. “Em nhớ không khí ở đây, nhớ mùi cà phê anh pha, và nhớ cả việc cãi nhau với anh về ngân sách quý sau.”

“Chúng ta đã đạt được thỏa thuận từ lâu rồi, An An,” Dật Phong nói, mỉm cười. “Chúng ta sẽ không để bất cứ điều gì quan trọng hơn công việc chen vào giữa chúng ta.”

An An đẩy nhẹ anh ra, nhìn thẳng vào mắt anh. “Đó là điều khoản thứ ba của ‘Hợp đồng Trọn đời’ mà anh quên. Điều khoản đó ghi rõ: ‘Mọi cuộc chiến cá nhân phải kết thúc trước nửa đêm, và mọi chiến thắng chuyên môn phải được ăn mừng bằng bữa tối lãng mạn, ngay cả khi đó là đồ ăn mang về.’ Anh đã vi phạm điều khoản đó đấy, Tổng giám đốc.”

Dật Phong cười phá lên, kéo cô vào lòng. “Anh chấp nhận hình phạt. Tối nay, anh sẽ chịu trách nhiệm nấu món mì trứng yêu thích của em. Nhưng trước hết, anh có một thứ cho em.”

Anh lấy ra một chiếc USB nhỏ, có khắc tên cô, từ trong ngăn kéo.

“Đây là gì?” An An hỏi, tò mò.

“Đây là bản sao kỹ thuật số của ‘Hợp đồng Hôn nhân Giả’ năm xưa,” Dật Phong giải thích, ánh mắt anh chứa đựng cả sự hài hước lẫn dịu dàng. “Và anh đã thêm vào một file mới: ‘Tuyên Ngôn Hủy Bỏ Hợp Đồng Giả’. Anh muốn chúng ta cùng nhau xóa nó đi, mãi mãi. Nó là một phần của lịch sử, nhưng không còn là nền tảng của chúng ta nữa.”

An An xúc động, ôm chặt chiếc USB. “Em đồng ý. Hãy kết thúc chương cũ.”

Họ cùng nhau đi đến máy tính, cùng nhau nhấn phím xóa, và sau đó, Dật Phong nhanh chóng đổi tên chiếc USB thành “Tài Sản Vô Giá.”

Họ ngồi lại bên cửa sổ kính lớn, nhìn xuống thành phố rực rỡ mà họ đã cùng nhau chinh phục.

“Anh đã nghĩ về Trần Hạo gần đây không?” An An hỏi, giọng cô bình tĩnh.

“Anh nghĩ đến anh ta như một bài học. Anh ta đã dạy anh rằng sự tin tưởng là tài sản quý giá nhất, và anh ta đã vô tình đẩy em đến bên anh. Vì vậy, anh không hối hận về bất cứ điều gì đã xảy ra,” Dật Phong đáp.

“Em cũng vậy,” An An nói, dựa đầu vào vai anh. “Cơn bão đã làm nên Phượng Hoàng. Và Phượng Hoàng đã tìm thấy Rồng của mình.”

“Vậy thì, Rồng và Phượng Hoàng có kế hoạch gì cho năm mới?” Dật Phong hỏi, vuốt tóc cô.

An An nhìn lên, đôi mắt cô lấp lánh một ý tưởng mới, không liên quan đến M&A hay AI. “Em nghĩ đã đến lúc chúng ta bắt đầu một dự án mới, Dật Phong. Một dự án cá nhân hơn, và có lẽ là quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta.”

Cô mỉm cười bí ẩn, và Dật Phong hiểu. Anh ôm cô chặt hơn. Giữa ánh đèn của thành phố, giữa sự nghiệp rực rỡ và những chiến thắng thương trường, họ đã tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc trọn vẹn. Cuộc hành trình từ một hợp đồng lạnh lùng đến một lời hứa trọn đời đã kết thúc.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×