Trong tình yêu nào mà không có lúc ghen tuông, không vợ ghen thì là chồng ghen. Những trận ghen ấy trở thành gia vị cho tình yêu của bạn.
Từ ngày xác định quan hệ với Lâm Nguyệt, Lâm Phong biến thành “con gái ngoan”. Hết giờ làm việc liền về nhà, không nhậu nhẹt tụ tập bạn bè hiếm lắm mới tham gia buổi tiệc xã giao không từ chối được. Bạn bè bằng hữu cười anh.
- Lâm tổng phóng khoáng, oai phong đâu rồi... ha..ha..ha..ha
- Chẳng khác gì gái mới lớn bị nhà quản nghiêm....
- Ha..ha..ha... nói anh em nghe xem ở nhà có gì hấp dẫn cậu vậy?....
Đúng vậy, mĩ nhân, bảo bối đang ở nhà đợi anh. Đã ăn là không thể kiềm chế lại được.
Anh em đồng nghiệp gần gũi lôi kéo mãi không tha anh đành phải đi nhậu một bữa với họ. Nhưng anh quên không gọi thông báo cho Lâm Nguyệt. Khiến cô nương nào đó trở thành hòn vọng phu, đứng trên đống lửa ngồi trên đống than. Gọi điện cho anh thì không bắt máy, gọi điện cho bạn thân anh thì chỉ nghe thấy tiếng hò hét, tiếng ly chén va chạm “keng!keng!”. Cuối cô cũng minh bạch, chính là chồng cô đang nhậu. Quăng sự lo lắng sau đầu, hiện tại cô chỉ cố tức giận, tức giận mà thôi. Ngồi trên sofa đợi con ma men kia về hỏi tội.
Lường trước được kết quả, Lâm Phong về nhà với tình trang ngà ngà say. Có điều vượt ngoài dự liệu của cô, đó là người đưa anh về nữa thư kí xinh đẹp. A! Máu ghen nổi lên.
Lão công của cô cho một kinh hỉ. Đáng lẽ cô phải là người chất vấn cô nàng kia ấy vậy ả hỏi ngược lại cô.
- Cô là ai mà ở nhà của anh Phong?
Ả vừa hỏi vừa nhìn cô một lượt, đánh giá cô, bĩu môi khinh thường.
- Ăn mặc kiểu này chỉ có tình nhân thôi. Dáng người cũng đẹp đấy mà tí tuổi đã muốn trèo cao rồi. Hừ!
Ôi con mụ này cũng có thể làm thư kí cho Lâm Phong sao? Chanh chua thật! Cô không thèm phản bác cô ta, đẩy ả ra dìu anh vào ghế sofa. Khi ả kịp phản ứng thì cô đã đưa anh vào trong, ả đuổi theo.
- Bỏ cái tay bẩn thỉu như loại gái ngành của cô ra khỏi người anh Phong. Cô nên cuốn xéo luôn đi, đừng đến gần anh Phong, cô thì sao xứng.
Đây là nhà cô thì việc gì cô phải đi. Không thấy cô nói gì thì tưởng cô là quả hồng mềm dễ bóp sao. Mở miệng ra là một tiếng anh Phong hai tiếng anh Phong. Lâm Nguyệt lại liếc qua người đàn ông đang say trên ghế. Cô biết chắc là anh không say đến nỗi mất hết nhận thức, chắc chắn đang giả vờ xem kịch mà thôi. Được, xử lí xong ả thư kí này anh sẽ biết tay cô.
Nguyệt quay lại nhìn thẳng vào ả ta, mặt lạnh khinh thường.
- Ôi dì à! Đây là nhà tôi nha. Người nên ra khỏi đây là dì đấy. Không biết dì được tuyển vào công ty bằng con đường nào với ai? ... con đường phía dưới chăng?
- Cô nói bậy tôi đi bằng chính tài năng của mình. Cô đừng có vu khống.
Có tật thì giật mình, Lâm Nguyệt đã nói trúng tim đen của ả. Quả thật người làm trong công ty chồng cô là người có tài năng nhưng không phải tất cả đều là tinh anh xuất chúng. Có những trường hợp đi lên bằng cách quan hệ dây dưa với cấp trên.
- Tài năng ư? Tài năng leo lên giường nam nhân. Một cái xe công cộng như cô tu sửa không biết bao nhiêu lần. Chà... cằm độn này, bơm ngực này, bơm mông này, hút mỡ này,... xin hỏi chi phí tu sửa nhiều không vậy?
Lần nữa cô nói chúng tim đen của ả. Và khi đàn bà đuối lí không thể cãi lại sẽ quay ra động thủ. Ả không cãi lại được bèn động tay. Cái tát của ả sắp rơi xuống mặt Lâm Nguyệt thì dừng lại giữa không trung. Một bàn tay hữu lực đã bắt lấy ả hất ra, khiến ả mất thăng bằng lùi vài bước.
Kẻ giả say xem kịch đã tỉnh dậy, gương mặt tức giận. Bảo bối của anh được anh nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, để trên tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan, vậy mà ả dám đánh cô. May là anh phản ứng nhanh.
Ả chố mắt nhìn người vừa hất tay ả ra, run rẩy sợ hãi.
- Giám đốc, ngài tỉnh dậy rồi ạ.
Lâm Phong nhíu mày, khó chịu.
- Tôi không tỉnh thì để cô đánh bảo bối của tôi sao. Từ mai không cần phải đến công ty làm việc nữa.
Ả cuống quýt cầu xin.
- Giám đốc cho tôi một cơ hội nữa đi tôi không dám nữa. Tôi không biết cô ấy là... là... ấy của ngài.
Tiếng nói của ả thật chói tai.
- Cút ngay trước khi tôi phong sát cô. Thật ô nhiễm.
Thấy mình không thể cầu xin được, ả vội vàng đứng dậy đi về trước khi anh nổi giận hơn nữa. Ả biết một khi đã nói anh sẽ thực hiện, cách sát phạt của anh vô cùng tàn bạo quyết đoán.