tình yêu vượt thời đại

Chương 2: Những ngày đầu thích nghi


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thắm mở mắt sau một đêm dài trằn trọc. Cơn mưa đêm qua vẫn còn âm ỉ rơi, làm không khí trong làng trở nên ẩm ướt và nặng mùi đất. Cô ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ được buộc bên bờ kênh, tay ôm đầu gối, cố trấn tĩnh bản thân. Quá khứ này… thật khác so với mọi gì cô từng biết. Không smartphone, không máy tính, không âm nhạc hiện đại… tất cả đều giản đơn, thậm chí khắc nghiệt.

Những ngày đầu, Thắm gần như không thể hòa nhập. Mỗi khi cô bước ra ngoài, ánh mắt tò mò của dân làng khiến cô cảm thấy lạc lõng. Cô không biết cách nấu ăn, không biết cách thêu thùa, và càng không biết cách tự bảo vệ mình trước những tình huống bất ngờ. Dũng, nhận thấy sự bối rối của cô, luôn ở bên. Anh đưa cô đi khắp làng, dạy cô cách gánh nước, cách cấy lúa, cách đi chợ mà không bị những bà già la rầy.

“Cô sẽ ổn thôi. Chỉ cần cố gắng một chút mỗi ngày,” Dũng nói, giọng vừa nghiêm nghị vừa dịu dàng. Ánh mắt anh luôn hướng về cô, như một chỗ dựa an toàn giữa cơn sóng dữ của quá khứ.

Thắm học cách thích nghi dần dần, nhưng trái tim cô vẫn xao xuyến mỗi khi nhìn Dũng. Anh không chỉ giúp cô vượt qua những khó khăn vật lý, mà còn truyền cho cô sức mạnh tinh thần. Cô nhận ra rằng trong một thế giới đầy bão táp, tình cảm nảy sinh từ sự đồng hành, từ những cử chỉ chăm sóc nhỏ bé và từ ánh mắt ấm áp giữa loạn lạc chiến tranh.

Một buổi chiều, khi Thắm đang học cách giặt quần áo bằng tay, Dũng tiến tới, đưa cho cô một chiếc khăn sạch: “Cẩn thận, đừng để lạnh nhé.” Thắm bắt gặp ánh mắt anh – một ánh mắt đầy quan tâm, vừa mạnh mẽ vừa dịu dàng, khiến trái tim cô rung lên không cưỡng lại.

Những ngày trôi qua, Thắm bắt đầu cảm nhận được nhịp sống của làng, sự vất vả nhưng chân thành của người dân, và dần dần, cô nhận ra rằng bản thân không còn lạc lõng nữa. Mỗi buổi sáng thức dậy, cô háo hức nhìn thấy Dũng, mỗi cử chỉ của anh đều khắc sâu trong trái tim cô.

Nhưng Thắm biết rằng tình cảm này, dù mới manh nha, cũng sẽ gặp không ít thử thách. Bởi thời kỳ chiến tranh này, hạnh phúc luôn mong manh, và số phận có thể xoay chuyển bất cứ lúc nào. Thế nhưng, trong ánh mắt Dũng, cô tìm thấy một điểm tựa, một niềm tin rằng cô có thể đứng vững, bất chấp những cơn bão phía trước.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×