tình yêu vượt thời đại

Chương 20: Trận chiến cuối cùng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sương mù dày đặc bao phủ ngôi làng vào đêm tối, tạo nên bầu không khí căng thẳng và nặng nề. Tiếng lá rơi xào xạc, tiếng côn trùng kêu rả rích như những nhịp trống báo trước một trận chiến định mệnh. Thắm đứng bên cửa sổ căn nhà gỗ, mắt nhìn ra xa, tim cô đập thình thịch. Cô biết, lần này, nguy hiểm không còn là bọn cướp thông thường hay quân địch nhỏ lẻ – mà là một mối nguy hiểm tối thượng, dồn dập và không khoan nhượng.

Dũng bước đến, giọng trầm nhưng kiên quyết: “Thắm, đây là trận chiến quan trọng nhất. Nếu chúng ta không chiến đấu hết mình, làng sẽ mất, và nhiều người sẽ không còn cơ hội sống sót. Nhưng… anh muốn em biết, dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn bảo vệ em.”

Thắm gật đầu, nước mắt rưng rưng: “Em biết… và em cũng sẽ chiến đấu bên anh. Chỉ cần còn anh, em không sợ gì cả.”

Những giờ phút tiếp theo, cơn ác mộng thực sự bắt đầu. Quân địch ập vào làng từ mọi hướng, tiếng súng nổ vang, lửa cháy bùng khắp nơi. Dũng dẫn đầu lực lượng phòng thủ, phối hợp ăn ý với Thắm, người dùng trí thông minh và nhạy bén để cảnh báo, cứu dân làng và tìm cách kìm chân kẻ thù. Mỗi hành động đều chứa đựng nguy hiểm cận kề, nhưng cũng chứa đầy tình yêu, quyết tâm và niềm tin.

Trong khoảnh khắc hỗn loạn, Dũng bị một nhóm quân địch vây kín, Thắm không chút do dự lao vào, đỡ anh khỏi một nhát giáo chí mạng. Họ chiến đấu bên nhau, như thể trái tim và sinh mệnh đã hòa làm một. Mồ hôi, máu và nước mắt hòa trộn, nhưng trong ánh mắt họ vẫn hiện lên quyết tâm sống sót, không chỉ cho bản thân, mà cho tình yêu và những người dân mà họ bảo vệ.

Sau nhiều giờ vật lộn, khi bình minh ló dạng, kẻ thù cuối cùng bị đánh bại. Làng vẫn còn đứng vững, nhưng cảnh vật xung quanh tan hoang. Thắm và Dũng ôm chầm lấy nhau, mệt nhoài nhưng tràn đầy hạnh phúc. Trong ánh sáng yếu ớt của bình minh, cả hai biết rằng tình cảm họ đã được rèn luyện qua khói lửa, bão tố, và giờ đây trở nên vững chắc hơn bao giờ hết.

Nhưng định mệnh vẫn chưa buông tha. Một cảm giác lạ lùng xâm chiếm Thắm, trái tim cô rung lên dữ dội, cơ thể cô chợt nhợt nhạt… cô hiểu rằng, thời gian ở quá khứ của cô đang đến hồi kết.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×