tớ đợi cậu ở năm tháng thanh xuân

Chương 10: Xa Mà Gần


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thành phố Hà Nội đón Nhã An bằng cơn mưa thu nhẹ tênh. Những hạt mưa không quá nặng nề, chỉ đủ khiến người ta thấy lạnh lòng khi đứng một mình nơi sân ga đông đúc.

Cô kéo vali, tai đeo tai nghe, tiếng giọng nói của Minh Hoàng vẫn vang lên đều đặn qua điện thoại:

— Về ký túc xá nhớ hỏi chị quản lý coi có wifi không nha. Tối mai tớ gọi video.

— Ừ. Tớ cũng đang lo nếu mạng yếu thì không được nhìn thấy cậu hằng đêm mất.

— Mỗi tối không thấy mặt cậu là tớ mất ngủ luôn đó!

— Nói quá. Ai mà tin?

— Cậu thử không gọi đi, rồi coi tớ thành gấu trúc như nào cho coi!

Cả hai bật cười. Tiếng cười giữa hai đầu dây tưởng như có thể chạm nhau qua sóng điện thoại, như thể khoảng cách hơn ngàn cây số chẳng còn là điều đáng sợ.

**

Ngày đầu ở ký túc xá, Nhã An chia phòng với một cô bạn tên Hân – vui vẻ, hoạt bát và mê truyện ngôn tình đến mức đọc cả lúc ăn mì gói.

Buổi tối, sau khi mọi thứ đã sắp xếp xong xuôi, Nhã An mở điện thoại, bấm video call cho Minh Hoàng.

— Chào cậu bạn miền Nam. Còn thức không đó?

Màn hình hiện lên khuôn mặt quen thuộc, đôi mắt sáng lấp lánh qua ánh đèn bàn.

— Đang đợi công chúa miền Bắc gọi nè. Mới định lăn ra giả vờ ngủ để cậu lo chơi.

— Trẻ con!

— Trẻ con mà giữ lời hứa nhé. Một cuộc gọi mỗi ngày.

Cả hai cùng im lặng một lúc. Chỉ nghe tiếng quạt trần quay đều và tiếng gió lùa khe khẽ ngoài ô cửa sổ.

Rồi Minh Hoàng lên tiếng, giọng chậm rãi:

— Cậu biết không, từ lúc cậu đi, tớ như mất đi một phần không khí quen thuộc. Sáng không có người gọi dậy, trưa không có ai rủ đi uống trà sữa, chiều cũng chẳng ai cằn nhằn vì tớ đi muộn.

— Tớ cũng vậy. Dù chỉ mới một ngày. Nhưng tớ cứ thấy trống trống.

— Vậy tụi mình đặt luật đi.

— Luật gì?

— Mỗi ngày, dù bận đến đâu, cũng nhắn một tin chào buổi sáng, một tin chúc ngủ ngon. Cuối tuần gọi video. Gặp chuyện gì cũng kể – dù nhỏ nhặt như ăn trúng ớt hay ngủ gục trong lớp.

— Nghe có vẻ nghiêm trọng ghê!

— Yêu xa mà. Nếu không có quy tắc, dễ lạc nhau lắm.

Nhã An im lặng. Rồi khẽ gật đầu. Trên màn hình, Minh Hoàng nhìn thấy ánh mắt cô dịu lại, ấm áp như ánh nắng rơi qua khung cửa.

— Được. Tớ đồng ý.

**

Những ngày tiếp theo là guồng quay vội vã của năm học mới. Nhã An bắt đầu làm quen với bạn mới, giảng viên mới, môi trường học tập hoàn toàn khác biệt. Cô hòa nhập nhanh, nhưng cũng không tránh khỏi cảm giác mệt mỏi.

Có lần, giữa giờ nghỉ trưa, khi đang ngủ gục trên bàn, điện thoại rung nhẹ:

“N.A ơi. Dậy đi ăn nè. Hôm nay có món cậu thích đó – bún bò!”

Chẳng cần nhìn, Nhã An cũng biết người gửi. Cô mỉm cười, rồi dụi mắt bước xuống căn-tin.

Ở một nơi khác – cách cô gần 2000 cây số – Minh Hoàng cũng đang ngồi trước màn hình laptop, chỉnh sửa lại những tấm ảnh mới chụp hôm trước. Nhưng trong thư mục “N.A”, ảnh mới gần như không có.

Chỉ có vài tấm screenshot từ video call – gương mặt cô khi cười, lúc làm mặt xấu, hoặc khi nhắm mắt ngủ quên lúc đang trò chuyện.

**

Tối cuối tuần, cả hai gọi video như đã hứa. Nhã An ngồi trong phòng, phía sau là đèn ngủ vàng nhạt. Cô mặc áo hoodie rộng, tóc búi cao, vẻ mệt mỏi sau một tuần học.

— Nhìn cậu như vừa chạy maraton về á!

— Còn hơn á. Mỗi ngày đi bộ gần 2 cây số từ lớp về phòng. Chân mỏi rã rời.

— Muốn tớ bay ra xoa bóp không?

— Được á. Mỗi tuần bay một lần nhé?

— Nếu có vé rẻ thì tớ đi liền!

Rồi cả hai cười vang. Tiếng cười lấp đầy khoảng trống trong lòng mỗi người.

Nhã An bỗng ngừng lại, nhìn Minh Hoàng thật lâu qua màn hình:

— Cậu không thấy xa thật sự khó à?

— Có. Rất khó. Nhưng tớ nghĩ, chỉ cần tụi mình không bỏ cuộc, thì xa đến đâu… cũng sẽ tìm thấy nhau.

— Ừ. Cảm ơn cậu, vì vẫn ở đây.

— Không chỉ ở đây, mà còn luôn hướng về phía cậu.

**

Đêm đó, Nhã An viết nhật ký:

"Yêu xa là học cách kiên nhẫn. Học cách tin. Và học cách nhớ một người mà không được chạm vào họ. Nhưng cũng vì vậy, mới biết ai là người đáng để mình chờ."

Cô mỉm cười khép sổ lại, gối đầu ngủ, trong lòng nhẹ tênh như được ai đó ôm trọn từ phương xa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.