Cái chết của Tiến sĩ Trần Vũ đã để lại một khoảng trống quyền lực khổng lồ tại Tinh Quang Sáng Tạo. Và ở đâu có khoảng trống, ở đó có những kẻ sẵn sàng lấp đầy. Triệu thanh tra bắt đầu các cuộc thẩm vấn, và Lâm An, với tư cách là một thực tập sinh có mặt tại hiện trường, được phép ở lại với vai trò "cố vấn kỹ thuật". Điều này cho phép cậu tiếp cận với những thông tin mà người thường không thể có.
Các nghi phạm chính nhanh chóng lộ diện, mỗi người đều là một bộ óc xuất chúng với những tham vọng riêng.
Tổng Giám đốc Diệp (Diệp Vệ): Người đứng đầu tập đoàn. Ông ta tỏ ra vô cùng đau buồn trước sự mất mát của một tài năng lớn. Bằng chứng ngoại phạm của ông ta rất rõ ràng: vào thời điểm xảy ra vụ án, ông ta đang trong một cuộc họp trực tuyến với chi nhánh ở châu Âu, có hàng chục người làm chứng. Tuy nhiên, Lâm An biết được qua các lời đồn nội bộ rằng ông Diệp và Tiến sĩ Trần đã có một cuộc cãi vã nảy lửa về việc "hạn chế sự tự chủ của Prometheus", điều mà Tiến sĩ Trần coi là một sự sỉ nhục.
Tiến sĩ An Kỳ: Trưởng nhóm của một dự án đối thủ, "AI Hỗ trợ Sáng tạo". Cô ta là một nhà khoa học tài năng không kém, nhưng luôn bị cái bóng quá lớn của Tiến sĩ Trần che khuất. Cái chết của ông ta đồng nghĩa với việc cô ta sẽ trở thành người dẫn đầu bộ phận AI. Bằng chứng ngoại phạm: cô ta đã rời công ty lúc 7 giờ tối, camera an ninh và dữ liệu xe của cô ta đều xác nhận điều đó.
Lý Kiệt: Trưởng nhóm kỹ sư vừa bị Tiến sĩ Trần sỉ nhục công khai. Một lập trình viên tài giỏi nhưng lòng tự trọng cao. Vụ việc đó không chỉ khiến anh ta bẽ mặt, mà còn có nguy cơ khiến toàn bộ dự án của anh ta bị đình chỉ. Anh ta có động cơ trả thù rõ ràng nhất. Bằng chứng ngoại phạm: Dữ liệu đăng nhập cho thấy anh ta đã rời khỏi văn phòng lúc 8 giờ tối và về thẳng nhà.
Cả ba nghi phạm đều có động cơ, nhưng cũng đều có bằng chứng ngoại phạm tưởng chừng không thể lay chuyển. Cảnh sát lại một lần nữa rơi vào bế tắc. Một căn phòng khóa, một bản log hệ thống hoàn hảo và những nghi phạm đều ở một nơi khác.