tổng tài cấm dục bị ám ảnh: hợp đồng hôn nhân 55 ngày

Chương 9: Giải Cứu Trong Phút Chót: Khẳng Định Quyền Sở Hữu


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh mắt Trịnh Vĩnh đóng băng tại chỗ, sự nghi ngờ biến thành sát khí lạnh lẽo khi hắn nhìn thấy khe hở đang đóng lại sau giá rượu.

"Cô đang làm gì ở đó, Mộc phu nhân?" Giọng nói của Trịnh Vĩnh vang lên, chứa đầy sự đe dọa. Hắn ta bước nhanh về phía Mộc An Ninh, hai vệ sĩ lập tức siết chặt vòng bảo vệ.

Trong tích tắc, Mộc An Ninh cảm thấy cuốn Sổ Đen trong tay mình nặng trĩu. Cô biết mình không thể trốn thoát. Cô phải làm bất cứ điều gì để che giấu nó. Cô nhanh chóng đẩy cuốn sổ vào cạp quần, dưới lớp áo đen rộng rãi.

Ngay khi Trịnh Vĩnh chỉ còn cách cô ba bước chân, Mộc An Ninh gục xuống, hai tay ôm lấy đầu, vẻ mặt cô nhăn nhó vì đau đớn.

"Đau... Đầu tôi đau quá..." cô rên rỉ, giọng nói yếu ớt và run rẩy.

Lãnh Mặc Hàn, người đứng ngay cạnh, lập tức nắm bắt được tình hình. Anh ta biết đây là một màn kịch tuyệt vọng của cô, nhưng anh ta quyết định biến nó thành vũ khí.

Anh ta lao tới, ôm lấy cô vào lòng, khuôn mặt anh ta biểu lộ sự giận dữ tột độ, nhưng không phải nhắm vào cô, mà là nhắm vào Trịnh Vĩnh.

"Trịnh Vĩnh, anh đang nhìn cái quái gì vậy?" Lãnh Mặc Hàn gầm lên, giọng nói vang vọng khắp hầm rượu. "Đã bảo cô ấy không khỏe! Cô ấy có chứng sợ không gian hẹp và ánh sáng yếu, đó là di chứng từ vụ tai nạn nhiều năm trước! Đáng lẽ tôi không nên đưa cô ấy xuống cái hầm rượu lạnh lẽo này!"

Anh ta quay sang cô, ánh mắt sắc bén lướt qua để xác nhận cuốn Sổ Đen đã được cất giấu an toàn. "An Ninh, em không sao chứ? Đừng sợ, có anh ở đây."

Trịnh Vĩnh dừng lại, ánh mắt hắn ta vẫn nghi ngờ, nhưng bị động thái mạnh mẽ và bất ngờ của Lãnh Mặc Hàn làm cho chùn bước. Hắn ta không thể chắc chắn liệu Mộc An Ninh đang diễn kịch hay thực sự phát bệnh.

"Tổng tài Lãnh, tôi thành thật xin lỗi. Tôi không biết Mộc phu nhân có di chứng này," Trịnh Vĩnh nói, cố giữ giọng bình tĩnh. "Nhưng tôi vừa thấy cô ấy đang làm gì đó ở góc khuất, và..."

"Cô ấy đang cố tìm một chai rượu mà cha cô ấy từng tặng," Lãnh Mặc Hàn cắt ngang, giọng nói đầy sự hăm dọa. "Và cô ấy đã không tìm thấy. Thay vào đó, cô ấy bị ám ảnh bởi cái hầm rượu này. Tôi đã nói rồi, An Ninh rất riêng tư và nhạy cảm. Nếu vì sơ suất an ninh của Trịnh An mà cô ấy tái phát bệnh, hợp đồng 500 triệu đô la này sẽ lập tức bị hủy bỏ. Anh hiểu rõ hậu quả không, Trịnh tổng?"

Lời đe dọa về hợp đồng lớn ngay lập tức khiến Trịnh Vĩnh phải suy tính lại. Hắn ta thà mất Sổ Đen (nếu Mộc An Ninh thực sự đã lấy nó) còn hơn là mất cả một dự án tỷ đô.

Lãnh Mặc Hàn không cho hắn ta thêm cơ hội nào để nghi ngờ. Anh ta cúi xuống, bế Mộc An Ninh lên theo kiểu công chúa, một hành động vừa lãng mạn vừa phô trương quyền lực, trước sự chứng kiến của các vệ sĩ.

"Buổi đánh giá rượu kết thúc tại đây," Lãnh Mặc Hàn lạnh lùng tuyên bố. "Cô ấy cần bác sĩ. Mọi thứ sẽ được đàm phán lại sau. Trịnh tổng, anh nên cải thiện hệ thống kiểm soát nhiệt độ và tâm lý cho không gian của mình."

Anh ta bế cô đi thẳng ra khỏi hầm rượu, bỏ lại Trịnh Vĩnh đứng đó, khuôn mặt tái mét vì tức giận và nghi ngờ.

Trong xe, Mộc An Ninh vẫn giả vờ run rẩy. Ngay khi chiếc xe phóng đi, cô lấy cuốn Sổ Đen ra, trái tim cô đập như trống bỏi.

"Cô điên thật rồi," Lãnh Mặc Hàn nói, nhưng giọng anh ta không còn lạnh lẽo. Anh ta dùng một tay lái xe, tay kia nắm chặt tay cô. "Dùng máu để mở khóa. Nếu không thành công, cô sẽ đối mặt với Trịnh Vĩnh một mình."

"Nhưng tôi đã thành công," cô nói, sự căng thẳng tan biến, thay vào đó là một chút đắc thắng. Cô đặt cuốn Sổ Đen lên đùi mình, nhìn vào lớp bìa da cũ kỹ. "Nó đây rồi. Sổ Đen của cha tôi."

Lãnh Mặc Hàn tấp xe vào lề đường, trong một con hẻm tối. Anh ta tắt máy, không khí lập tức trở nên tĩnh lặng. Anh ta quay sang cô, ánh mắt anh ta lướt xuống chiếc quần cô, nơi cuốn sổ đang được giấu.

Anh ta đưa tay vào áo cô, động tác mạnh bạo và chiếm hữu. Không phải vì ham muốn, mà vì sự trừng phạt và khẳng định quyền lực sau hành động liều lĩnh của cô.

"Cô liều lĩnh, An Ninh," anh ta gầm gừ, lấy cuốn Sổ Đen ra khỏi cạp quần cô, sau đó anh ta giữ nguyên tay mình ở đó. "Cô dám tự làm mình bị thương. Cô dám đặt mạng sống mình vào nguy hiểm. Cô đã quên ai mới là người kiểm soát trò chơi này sao?"

Nụ hôn anh ta đặt lên môi cô lần này mang theo sự trừng phạt, sự giận dữ vì lo lắng và sự khao khát khẳng định quyền sở hữu. Anh ta không cho cô cơ hội để phản kháng, anh ta muốn cô phải thừa nhận sự phụ thuộc của cô vào anh ta, vào sự bảo vệ của anh. Màn 18+ lần này mang đậm tính kiểm soát tâm lý, một cách để Lãnh Mặc Hàn khẳng định: Cô có thể liều lĩnh, nhưng cô vẫn thuộc về tôi.

Mộc An Ninh cảm nhận được sự giận dữ của anh ta, nhưng cô cũng cảm nhận được sự giải thoát. Cô đã có Sổ Đen. Giờ đây, cô có thể chịu đựng bất cứ hình phạt nào. Cô đáp lại nụ hôn của anh, không còn chống cự, mà là sự phục tùng tuyệt đối, một sự phục tùng chỉ dành cho người vừa cứu cô thoát khỏi lưỡi hái tử thần.

Sau khoảnh khắc nồng cháy, Lãnh Mặc Hàn nhìn sâu vào mắt cô, ánh mắt anh ta phức tạp hơn bao giờ hết. "Cuốn Sổ Đen này... là chìa khóa cuối cùng. Chúng ta sẽ cùng nhau mở nó ra."

Anh ta đưa cuốn Sổ Đen cho cô. "Đọc nó đi, An Ninh. Đã đến lúc đối mặt với sự thật, và cũng là lúc cô phải trả lời câu hỏi: Sau tất cả, cô chọn tin ai?"

Mộc An Ninh cầm cuốn sổ. Nó mỏng manh, nhưng lại chứa đựng những bí mật có thể lật đổ cả giới tài phiệt. Cô mở trang đầu tiên, và ánh mắt cô dừng lại ở một dòng chữ. Đó là nét chữ quen thuộc của cha cô.

"Nếu con đọc được những dòng này, Mộc An Ninh, thì cha đã thất bại. Sự phản bội không đến từ Trịnh Vĩnh, mà đến từ chính Lãnh Thị. Người con cần đề phòng nhất... là [Tên nhân vật phản diện cấp cao, chưa được tiết lộ]."

Mộc An Ninh ngước lên, kinh hãi nhìn Lãnh Mặc Hàn. Cô không dám nói ra cái tên mà cha cô đã viết, nhưng sự hoang mang trong mắt cô đã nói lên tất cả. Sự thật không phải là Trịnh Vĩnh. Sát thủ thực sự ở ngay bên cạnh Lãnh Mặc Hàn, trong chính gia tộc anh.

Cuốn Sổ Đen vừa được tìm thấy lại mở ra một chương mới, nguy hiểm hơn gấp ngàn lần.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×