tổng tài giả nghèo, em thế nào?

Chương 4: Những tình huống gần gũi và hiểu lầm đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chỉ vài ngày sau khi bắt đầu dự án, Linh và Phong Lâm phải làm việc cùng nhau liên tục, từ sáng sớm đến tối muộn. Việc này tạo ra những tình huống gần gũi bất ngờ, khiến Linh vừa hồi hộp vừa tò mò về con người thật của anh.

Một buổi chiều, Linh phải mang tài liệu xuống tầng hầm để tìm phòng họp dự án, không ngờ gặp Phong Lâm đang đứng chờ thang máy. Anh cười nhẹ:

“Cô cũng xuống đây à? Chúng ta đi cùng nhau nhé.”

Linh đỏ mặt, gật đầu:

“Vâng… nhưng em không muốn làm phiền anh.”

Trong lúc chờ thang máy, tay họ chạm nhau vô tình, khiến cả hai giật mình. Linh quay mặt đi, cố giấu cảm giác lạ lùng trong lòng, trong khi Phong Lâm nhìn cô, ánh mắt tràn đầy ý cười:

“Vô tình thôi mà… không sao đâu.”

Khoảnh khắc ấy khiến Linh cảm thấy tim mình đập nhanh, còn Phong Lâm lại thầm nghĩ:

“Cô ấy phản ứng thế này… thật dễ thương.”

Không lâu sau, trong một buổi họp quan trọng, Linh vô tình để rơi tài liệu, Phong Lâm nhanh tay nhặt giúp, khiến đồng nghiệp nhìn theo với ánh mắt tò mò. Linh đỏ mặt:

“Cảm ơn anh…”

Phong Lâm mỉm cười, nhẹ nhàng nói:

“Không có gì. Chỉ là giúp một đồng nghiệp thôi mà.”

Tuy nhiên, một số đồng nghiệp hiểu lầm mối quan hệ gần gũi giữa họ, bắt đầu đặt ra những lời đồn thổi, khiến Linh vừa bối rối vừa lo lắng.

Buổi tối, Linh về nhà, ngồi trên ghế sofa, tự nhủ:

“Anh ấy… thật sự khác với những gì em tưởng. Nhưng tại sao em lại thấy tim mình rung động mỗi lần gặp anh?”

Phong Lâm đứng bên cửa, ánh mắt dịu dàng nhìn Linh qua video call:

“Cô làm việc tốt hôm nay. Đừng để những hiểu lầm nhỏ làm ảnh hưởng đến tinh thần.”

Linh mỉm cười, trái tim ấm áp:

“Với anh, em có thể mạnh mẽ hơn, nhưng cũng mong manh hơn bao giờ hết.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×