Chỉ vài ngày sau buổi gặp gỡ tại quán cà phê, Linh bất ngờ nhận được một email từ công ty đối tác, thông báo rằng cô sẽ tham gia vào một dự án quan trọng – và người đứng đầu dự án lại chính là Phong Lâm.
Linh mở email, tim đập nhanh:
“Không thể nào… lại là anh ấy sao? Nhưng công việc là công việc, em phải chuyên nghiệp.”
Ngày đầu tiên làm việc cùng nhau, Linh nhận ra rằng Phong Lâm vẫn ăn mặc giản dị, thân thiện và chuyên nghiệp, hoàn toàn không giống hình dung “tổng tài lạnh lùng” trước đây. Tuy nhiên, sự xuất hiện của anh khiến cô vừa hứng thú vừa lo lắng, vì không biết mình sẽ phải đối mặt với tình cảm đang nhen nhóm.
Phong Lâm mỉm cười khi thấy Linh bước vào phòng họp:
“Chào cô, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác tốt. Tôi tin cô có khả năng dẫn dắt một phần dự án.”
Linh gật đầu, cố giữ bình tĩnh:
“Cảm ơn anh. Em sẽ làm hết sức mình để dự án diễn ra suôn sẻ.”
Trong buổi họp, Phong Lâm chủ động nhường Linh phát biểu ý kiến và đưa ra quyết định quan trọng, khiến cô vừa ngạc nhiên vừa cảm kích. Đồng nghiệp xung quanh cũng nhận ra sự ăn ý và tin tưởng giữa hai người, nhưng vẫn chưa biết thân phận thật sự của Phong Lâm.
Khoảnh khắc Linh trao đổi với Phong Lâm, ánh mắt chạm nhau, cô cảm thấy một luồng điện lạ chạy qua người, trong khi anh mỉm cười thầm:
“Cô ấy thông minh, bản lĩnh và xinh đẹp. Là người duy nhất khiến tôi muốn hạ bớt cái mặt lạnh lùng này.”
Buổi tối, Linh ra về, lòng vừa phấn khích vừa hồi hộp. Cô biết rằng mối quan hệ công việc này sẽ kéo theo nhiều tình huống dở khóc dở cười, vừa thử thách năng lực vừa thách thức cảm xúc.
Phong Lâm đứng ngoài cửa phòng, nhắn tin cho trợ lý:
“Giữ mọi thứ bí mật. Tôi muốn thấy cô ấy yêu tôi vì con người thật, chứ không phải vì tiền hay quyền lực.”