Ngay từ buổi sáng hôm sau, cả phòng Marketing đã bắt đầu xì xào. Tin đồn An Vy từng là người yêu cũ của Giám đốc Trịnh lan nhanh như virus. Mỗi cái nhìn, mỗi lời chào bỗng mang theo ánh mắt dò xét.
“Nghe nói chị ấy từng thực tập ở đây, sau đó nghỉ giữa chừng. Có khi nào vì chuyện tình cảm không?”
An Vy im lặng, tiếp tục làm việc. Cô biết quá rõ văn phòng là nơi lời đồn còn nguy hiểm hơn cả deadline.
Buổi trưa, khi mọi người ra ngoài ăn, cô ở lại phòng làm bản đề xuất. Khi bước ra hành lang lấy nước, cô bất ngờ va phải một người quen mặt – Lâm Chi – trợ lý riêng của Giám đốc.
“Cô làm gì ở đây?” – giọng nói ngọt nhưng sắc như dao cạo.
“Làm việc.” – An Vy đáp gọn.
Lâm Chi bước sát lại, thì thầm: “Tôi khuyên cô nên biết vị trí của mình. Người như cô... không còn chỗ bên cạnh anh ấy nữa đâu.”
An Vy không đáp, nhưng ánh mắt cô không lùi. Cô biết, trò chơi lần này không đơn giản.