Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng sự dũng cảm và công lý lại phải đánh đổi bằng những đêm mất ngủ vì lo sợ.
Sau những bước tiến đầu tiên của phong trào thức tỉnh, Elena và các đồng minh đã tung ra phản công dữ dội.
**
Tối hôm đó, khi tôi chuẩn bị lên sóng livestream chia sẻ kế hoạch mới cho phong trào, màn hình máy tính bỗng tối đen.
Toàn bộ dữ liệu bị khóa bởi ransomware — một dạng mã độc tấn công hệ thống, đòi tiền chuộc.
Lần đầu tiên, tôi cảm nhận rõ rệt sự tấn công trực tiếp không chỉ là lời nói mà còn là hành động.
**
Ngay sau đó, một tài khoản ẩn danh trên mạng xã hội bắt đầu tung tin thất thiệt, vu cáo tôi sử dụng tiền tài trợ cho các hoạt động cá nhân, xuyên tạc hình ảnh tôi với những đoạn video cắt ghép tinh vi.
Hàng ngàn bình luận tiêu cực dấy lên như bão.
Các thành viên trong nhóm, nhất là những người còn ngần ngại, bắt đầu hoang mang.
**
Tôi gọi điện cho Vinh, người đã đồng hành suốt cuộc chiến:
— “Chúng ta cần phải làm gì bây giờ?”
Anh đáp:
— “Tôi đang làm việc với đội bảo mật để chống đỡ các cuộc tấn công mạng. Đồng thời, chúng ta cần lên kế hoạch truyền thông phản bác nhanh và hiệu quả. Nhưng quan trọng nhất, chị cần giữ tinh thần vững vàng cho mọi người.”
**
Không chỉ vậy, có thông tin một số thành viên trong phong trào đã bị gọi lên cơ quan công an để “làm rõ” về các hoạt động gây rối trật tự công cộng.
Sự đe dọa dần chuyển sang mặt chính quyền, một bước đi chiến lược nhằm tạo áp lực pháp lý.
**
Tôi biết, họ đang cố tạo dựng một mạng lưới đàn áp tinh vi, biến những người đấu tranh thành “kẻ thù xã hội”.
Nhưng tôi không cho phép mình sợ hãi.
**
Một đêm, khi trở về nhà, tôi phát hiện cửa căn hộ bị phá khóa.
May mắn, Chiêu Nam đã cảnh giác, gọi bảo vệ và cảnh sát kịp thời.
Sự an toàn của gia đình bị đe dọa nghiêm trọng.
**
Chồng tôi ôm lấy tôi, thì thầm:
— “Em không đơn độc. Anh sẽ luôn bên em.”
Sự ấm áp ấy như ngọn lửa nhỏ trong cơn bão đêm.
**
Dù bị tấn công dữ dội, phong trào vẫn không dừng lại.
Chúng tôi tổ chức các buổi gặp mặt trực tuyến kín đáo, chuẩn bị tài liệu pháp lý để hỗ trợ các thành viên bị sách nhiễu.
Chúng tôi học cách “đánh mà không gây tổn thất”, dùng sự thật làm khiên và lòng kiên định làm kiếm.
**
Tôi thầm nhủ với bản thân:
“Cuộc chiến này không chỉ là về tôi. Mà là về hàng ngàn, hàng triệu phụ nữ ngoài kia, những người đang mong chờ một tiếng nói công bằng và sự bảo vệ thực sự.”
**
Và tôi biết một điều chắc chắn:
Dù Elena và đồng minh có mạnh mẽ đến đâu, thì cuối cùng, sự thật và lòng dũng cảm sẽ chiến thắng bóng tối.
**
Bước vào ngày mới, tôi nhìn ra cửa sổ — ánh bình minh le lói.
Một ngày mới cho một cuộc chiến mới.