1. Sáng Thứ Hai – Logic Thép Tái Khởi Động
Văn phòng Vortex sáng thứ Hai sau bài đăng chấn động của Thiên và nụ hôn đầu tiên của họ tràn ngập một không khí vừa căng thẳng vừa tò mò.
Mỹ Anh bước vào văn phòng với chiếc áo vest đen sắc sảo, tóc búi cao gọn gàng. Lớp vỏ “Logic Thép” đã được kích hoạt lại. Mặc dù tối hôm trước là đêm định mệnh, buổi sáng, cô trở lại là Giám đốc Mỹ Anh quyền lực.
Trong thang máy, Thiên và Mỹ Anh đứng gần nhau, nhưng giữ khoảng cách chuyên nghiệp.
“Chúng ta đã vượt qua cửa ải cảm xúc,” Mỹ Anh nói khẽ, mắt nhìn thẳng lên. “Giờ là lúc đối mặt với Logic.”
“Tôi hiểu,” Thiên đáp, giọng anh trầm ổn. “Em đã cho tôi thấy sự dũng cảm khi tin tưởng. Giờ để tôi bảo vệ điều đó.”
Hùng, thư ký của Mỹ Anh, nhìn thấy sự thay đổi. Sự lạnh lùng của Mỹ Anh giờ đây không còn là bức tường ngăn cách mà là sự tập trung đáng sợ.
Mặc dù bài viết của Thiên được công chúng đón nhận nhiệt liệt và LTV của Project A tăng vọt lên 5.2%, thị trường tài chính lại phản ứng thận trọng. Cổ phiếu Vortex có sự phục hồi nhẹ, nhưng các nhà phân tích tài chính vẫn chia làm hai phe: một bên ca ngợi tầm nhìn dài hạn, bên kia chỉ trích Mỹ Anh đã mạo hiểm hàng chục triệu đô la và tương lai công ty chỉ vì một “câu chuyện đạo đức.”
2. Cuộc Họp Khẩn Cấp Của QCI
Mười giờ sáng, QCI (Quỹ Đầu tư Cơ quan Cấp tiến) yêu cầu một cuộc họp video khẩn cấp. QCI đại diện cho dòng vốn lớn nhất, và sự lo lắng của họ là mối đe dọa trực tiếp đến sự sống còn của Vortex.
Trong phòng họp, Mỹ Anh ngồi đối diện màn hình lớn, nơi hiện lên ba gương mặt lạnh lùng và không khoan nhượng.
Chủ tịch QCI, ông Long, một người đàn ông lớn tuổi với đôi mắt sắc sảo của một nhà săn mồi, mở lời:
“Giám đốc Mỹ Anh. Chúng tôi đã thấy bài viết của Trưởng nhóm Thiên. Đó là một câu chuyện cảm động. Nhưng chúng tôi không đầu tư vào tiểu thuyết. Chúng tôi đầu tư vào lợi nhuận. Anh đã công khai thất bại của Vortex, mạo hiểm danh tiếng của công ty bằng cách đặt cược vào một chiến lược được xây dựng trên sự nhân văn, và hơn nữa, anh đã che giấu thông tin về rủi ro đạo đức trong quá khứ của một nhân viên cấp dưới.”
“Với tất cả sự tôn trọng,” Mỹ Anh ngắt lời, giọng cô bình tĩnh một cách đáng kinh ngạc. “Tôi không che giấu. Tôi đã dùng thông tin đó để đưa ra một quyết định chiến lược. Rủi ro lớn nhất là tiếp tục chiến lược cũ, ‘Tia Chớp,’ vốn đang làm mất LTV. Tôi đã xoay trục thành công. Project A hiện có một nhóm người dùng trung thành nhất lịch sử Vortex. Logic của tôi là: Giá trị bền vững luôn chiến thắng lợi nhuận tức thời.”
Thiên, được Mỹ Anh mời tham gia, đứng dậy. “Thưa Chủ tịch, QCI đầu tư vào sự đổi mới. Đổi mới không chỉ là công nghệ. Đổi mới là mô hình kinh doanh. Horizon của đối thủ C đã dạy chúng tôi một bài học: trong kỷ nguyên dữ liệu, lòng tin là tài sản quý giá nhất. Chúng tôi đang xây dựng tài sản đó.”
Ông Long nheo mắt: “Chúng tôi đã đặt mục tiêu 30% tăng trưởng doanh số quý này. Lòng tin không trả được hóa đơn. Chúng tôi sẽ cho Vortex một cơ hội cuối cùng. Nếu Project A không đạt được mục tiêu 30% doanh số trong quý tiếp theo, chúng tôi buộc phải rút vốn. Không thỏa hiệp. Anh có chấp nhận giao ước này không?”
Áp lực đè nặng lên Mỹ Anh. Mất QCI đồng nghĩa với việc Vortex phá sản. Cô nhìn Thiên, anh gật đầu khẽ.
“Tôi chấp nhận,” Mỹ Anh tuyên bố. “Nhưng chúng tôi sẽ đạt 30% bằng sự bền vững, không phải chiêu trò. Tôi tin vào Logic của tôi và Logic của Trưởng nhóm Thiên.”
3. Sự Tuyệt Vọng Của Kẻ Phản Bội
Hải, Trưởng phòng Marketing, đã nghe lén được cuộc họp qua cánh cửa hé mở. Hắn ta tái mặt. Hắn đã hy vọng QCI sẽ cắt tiền và Mỹ Anh sẽ bị hạ bệ. Nhưng thay vào đó, Mỹ Anh lại chấp nhận một giao ước sinh tử.
Hải tuyệt vọng. Với sự tin tưởng tuyệt đối của Mỹ Anh dành cho Thiên, hắn ta biết vị trí của mình đã không còn. Hắn ta bắt đầu hành động trong cơn giận dữ không thể kiểm soát.
Hải dùng tài khoản phụ của mình, truy cập vào các thư mục tài chính nội bộ. Hắn ta sao chép các dữ liệu nhạy cảm:
Mức lỗ thực tế của chiến dịch "Tia Chớp."
Chi tiết về các khoản vay mạo hiểm mà Mỹ Anh đã thực hiện để duy trì công ty trước đây.
Các email cá nhân của Mỹ Anh gửi cho Thiên, ám chỉ sự lo lắng về QCI (đã bị bóp méo thành sự hoảng loạn).
Hải dùng một địa chỉ email ẩn danh, gửi gói dữ liệu này cho một nhà báo tài chính đối lập, kèm theo lời bình luận: “Giám đốc Mỹ Anh của Vortex đang che giấu sự thật về khủng hoảng tài chính và đang lãng phí tiền vào một nhân viên kém năng lực vì lý do cá nhân.”
Hành động này không chỉ nhắm vào sự nghiệp của Mỹ Anh, mà còn là một cú đánh trực diện vào niềm tin của Thiên.
4. Khoảnh Khắc Bình Yên Giữa Tâm Bão
Sau cuộc họp với QCI, Mỹ Anh cảm thấy kiệt sức. Cô đã giữ được Vortex đứng vững, nhưng cái giá phải trả là giao ước 30% gần như bất khả thi.
Thiên tìm thấy cô đang ngồi trong bóng tối, nhìn ra ngoài cửa sổ thành phố. Anh không nói gì, chỉ rót một ly nước ấm cho cô.
“Sợ hãi không?” Thiên hỏi.
“Theo Logic, tỷ lệ thành công của việc đạt 30% trong quý này mà không dùng đến quảng cáo bẩn là 12%,” Mỹ Anh đáp, tránh né câu hỏi.
“Vậy thì, 12% là cơ hội lớn,” Thiên nói. Anh bước đến gần cô, nhẹ nhàng đặt tay lên bàn tay lạnh buốt của cô.
“Logic của em đang nói dối. Em không sợ con số 30%, em sợ sự phản bội. Em sợ nếu em thất bại, mọi người sẽ cười nhạo lý tưởng của tôi, và em sẽ mất đi sự tin tưởng vừa tìm thấy.”
Mỹ Anh ngước nhìn anh, đôi mắt cô lấp lánh nước. “Thiên… Tôi đã đặt cược tất cả vào anh. Tôi không thể để anh thất bại.”
“Vậy thì chúng ta cùng nhau đặt cược,” Thiên nói. Anh nắm tay cô, kéo cô ra khỏi văn phòng.
Thiên đưa cô đến một khu vườn trên sân thượng cũ kỹ của một tòa nhà bỏ hoang gần Vortex, nơi anh thường đến để tìm bình yên. Đó là một nơi đơn sơ, nhưng đầy cây xanh và tiếng gió.
Họ ngồi cạnh nhau, nhìn xuống ánh đèn thành phố.
“Đây là nơi tôi đã quyết định rời bỏ Compass,” Thiên thú nhận. “Tôi đã ở đây, trong bóng tối, cảm thấy mình đã thất bại. Nhưng rồi tôi thấy một cây phong nhỏ bé, vẫn mọc lên từ vết nứt của bê tông. Nó dạy tôi rằng, sự sống không cần sự hoàn hảo, nó chỉ cần sự kiên định.”
“Tôi đã mệt mỏi với sự hoàn hảo logic,” Mỹ Anh thì thầm. “Tôi muốn sự kiên định.”
Họ đã có một cuộc nói chuyện dài, không phải về Project A, mà về tương lai của họ, về việc làm thế nào để dung hòa Logic và Trái Tim.
Chiến Lược Của Trái Tim: Thiên đề xuất một chiến lược tăng trưởng hai mặt:
Mô hình Lợi Nhuận Cộng Đồng: Bắt đầu tính phí cho các tính năng cao cấp (ví dụ: kho dữ liệu mở, công cụ phân tích) cho các doanh nghiệp nhỏ, nhưng miễn phí vĩnh viễn cho người dùng cá nhân và tổ chức phi lợi nhuận.
Liên minh Đạo Đức: Hợp tác với các tổ chức quốc tế có cùng triết lý bảo vệ dữ liệu, sử dụng uy tín của họ để mở rộng thị trường mà không cần quảng cáo.
Mỹ Anh lắng nghe. Logic Thép của cô phân tích: rủi ro cao, nhưng tiềm năng bền vững cực lớn.
“Được rồi,” Mỹ Anh nói. “Tôi sẽ dùng toàn bộ mạng lưới tài chính và chính trị của tôi để mở đường cho ‘Liên minh Đạo Đức.’ Anh tập trung vào việc tạo ra mô hình lợi nhuận từ cộng đồng. Chúng ta sẽ cùng nhau đạt 30%.”
5. Cú Sốc Cuối Chương
Sáng hôm sau, khi Mỹ Anh và Thiên đang làm việc, Hùng bước vào văn phòng với gương mặt tái mét.
“Giám đốc, có chuyện lớn rồi.”
Hùng đưa cho Mỹ Anh một tờ báo tài chính uy tín. Tiêu đề in đậm, đầy tính bôi nhọ: “Logic Đổ Vỡ: Giám đốc Mỹ Anh Dùng Vay Nợ Rủi Ro Và Cảm Xúc Cá Nhân Để Che Đậy Khủng Hoảng Tài Chính Của Vortex.”
Bài báo liệt kê chính xác các khoản vay mạo hiểm của Mỹ Anh, những thất bại trong quá khứ, và ám chỉ mối quan hệ của cô với Thiên là sự thiên vị cá nhân. Tác giả kết luận: Mỹ Anh đã mất năng lực điều hành và đang đẩy Vortex vào bờ vực phá sản.
Nội dung bài báo chính xác đến kinh ngạc về các dữ liệu nội bộ. Mỹ Anh biết ngay: Có kẻ phản bội trong Vortex.
Cô nhìn Thiên, gương mặt cô không hề hoảng sợ, mà chỉ có sự lạnh lùng tột độ.
“Thiên,” Mỹ Anh nói, giọng cô không run rẩy, mà sắc như thép. “Logic Thép của tôi đã bị tấn công. Giờ là lúc cần đến Trái Tim Giao Ước của chúng ta. Tôi cần anh tìm ra lỗ hổng dữ liệu. Tôi sẽ tìm ra kẻ đã phản bội.”
Cuộc chiến giờ đây không chỉ là chống lại Quang và Horizon, mà là một cuộc săn lùng nội gián. Kẻ thù đang ở ngay bên trong bức tường của Vortex, sẵn sàng phá hủy mọi thứ.