trái tim giao ước

Chương 9: Lời thề liên minh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Phân Tích Lỗ Hổng Dữ Liệu – Mạng Lưới Của Thiên

Sáng hôm sau, trong khi truyền thông rầm rộ đưa tin về cuộc khủng hoảng tại Vortex, Thiên và Team Lõi đã biến văn phòng nhỏ của họ thành một trung tâm điều tra bảo mật.

“Mỹ Anh muốn tôi tìm ra lỗ hổng dữ liệu. Chúng ta sẽ làm điều đó,” Thiên tuyên bố với Linh và Hùng, gương mặt anh lạnh lùng, nhưng ánh mắt đầy quyết tâm.

Linh, chuyên gia phân tích dữ liệu, được giao nhiệm vụ rà soát nhật ký truy cập (access logs) của các tài liệu đã bị rò rỉ (báo cáo chiến dịch "Tia Chớp," chi tiết khoản vay).

“Các tài liệu này đều nằm trong khu vực bảo mật cấp C. Chỉ có Giám đốc và Trưởng phòng trở lên mới có quyền truy cập,” Linh báo cáo, các ngón tay gõ liên tục trên bàn phím.

Hùng, chuyên về mạng nội bộ, tập trung vào việc theo dõi đường đi của gói dữ liệu bị rò rỉ.

Thiên áp dụng Logic Đảo Ngược: Kẻ phản bội không thể là người không có động cơ cá nhân. Động cơ của hắn phải là sự tuyệt vọng và ghen ghét. Kẻ nào có thể nghe lén cuộc họp QCI và đủ tuyệt vọng để hành động ngu xuẩn như vậy?

“Quên mật danh đi. Hãy tìm kiếm sự mâu thuẫn,” Thiên ra lệnh. “Mỹ Anh đã làm mọi cách để bảo vệ Hải sau thất bại của ‘Tia Chớp,’ nhưng lại tin tưởng tôi. Ai là người bị thiệt hại nhiều nhất về quyền lực và sự tự trọng khi tôi xuất hiện?”

Họ nhanh chóng xác định Hải, Trưởng phòng Marketing. Nhưng cần phải có bằng chứng không thể chối cãi.

Linh tìm thấy một điều bất thường: “Có một tài khoản phụ, tên là ‘Shadow,’ đã truy cập đồng thời tất cả các tập tin bị rò rỉ vào lúc 1:30 sáng ngày hôm trước. Tài khoản này sử dụng một máy tính trong khu vực Marketing.”

Thiên nhíu mày. “Tài khoản phụ? Đó là một cái bẫy phổ biến.”

Hùng tiếp lời: “Nhưng ‘Shadow’ đã truy cập vào các thư mục tài chính. Và máy tính đó… Nó đã đăng nhập vào mạng nội bộ bằng một mã khóa cấp cao hơn mã khóa của hầu hết Trưởng phòng.”

Thiên biết đó là Hải. Anh ta đã lợi dụng mối quan hệ cũ để có mã khóa đặc biệt. Nhưng vẫn chưa đủ. Bất kỳ ai cũng có thể dùng mã khóa đó.

2. Phòng Thủ Của Mỹ Anh – Chiến Dịch Dập Lửa

Trong khi Thiên săn lùng nội gián, Mỹ Anh phải đối mặt trực diện với hậu quả. Cô triển khai Chiến dịch Dập Lửa (Damage Control) với sự lạnh lùng và tốc độ đáng kinh ngạc.

Tuyên Bố Công Khai: Mỹ Anh tổ chức một cuộc họp báo nhỏ, không né tránh câu hỏi, nhưng lái sự chú ý sang tương lai.

“Tôi xác nhận Vortex đã trải qua những thách thức tài chính trong quá khứ, và tôi đã phải đưa ra các quyết định rủi ro. Nhưng đó là quyết định của một Giám đốc dũng cảm, không phải một Giám đốc hoảng loạn. Chúng tôi đã vượt qua. Bài báo được xuất bản dựa trên dữ liệu cũ và được giải thích sai lệch một cách cố ý. Vortex không nợ nần quá khả năng chi trả.”

Cam Kết QCI: Cô gửi một báo cáo đặc biệt và chi tiết cho QCI, không phải để xin lỗi, mà để khẳng định: “Tầm nhìn của Vortex là dài hạn. Những bài báo này chỉ chứng minh rằng chiến lược của chúng tôi đang làm rung chuyển thị trường cũ. Sự rung chuyển đó là dấu hiệu của thành công, không phải thất bại.” Mỹ Anh dùng Logic Thép để biến cuộc tấn công thành bằng chứng cho sự đúng đắn của mình.

Điều Tra Nội Bộ: Mỹ Anh triệu tập Trưởng phòng IT và yêu cầu điều tra toàn diện về quyền truy cập tài khoản 'Shadow'. Tuy nhiên, cô yêu cầu quá trình điều tra phải hoàn toàn bí mật và chỉ báo cáo cho cô. Cô muốn Hải bị bắt quả tang, chứ không phải bị cảnh báo.

“Mọi người cần phải thấy rằng Vortex không bị tổn thương bởi những lời lẽ vô căn cứ. Tôi sẽ giải quyết vấn đề này theo Logic của tôi: nhanh chóng và không khoan nhượng,” Mỹ Anh nói với Hùng.

3. Bằng Chứng Cuối Cùng Dưới Ánh Nến

Tối hôm đó, Thiên tiếp tục đào sâu. Anh biết Linh và Hùng đã rất gần, nhưng thiếu sợi dây liên kết cá nhân.

“Hải không chỉ sao chép dữ liệu. Hắn ta còn gửi các email cá nhân của Mỹ Anh cho tôi, bóp méo chúng,” Thiên nói. “Thư mục email cá nhân của Giám đốc Mỹ Anh có bảo mật cấp độ cao nhất. Làm thế nào một Trưởng phòng Marketing có thể vào đó?”

Linh chợt nhận ra: “Chỉ có một cách. Giám đốc Mỹ Anh đã ủy quyền cho một thư ký, một trợ lý đặc biệt để quản lý tài khoản của cô ấy trong một thời gian nhất định, sau đó hủy ủy quyền. Hệ thống bảo mật email của chúng ta có một lỗ hổng nhỏ: Lịch sử ủy quyền không bị xóa hoàn toàn khỏi log máy chủ.”

Thiên vỗ tay. “Linh, tìm lịch sử ủy quyền tài khoản của Mỹ Anh trong ba tháng gần nhất.”

Sau hai giờ làm việc căng thẳng, Linh tìm thấy một mục: Ba tháng trước, Giám đốc Mỹ Anh đã ủy quyền tạm thời cho Hải trong vòng 48 giờ để anh ta chuẩn bị một báo cáo tài chính đặc biệt cho một dự án.

“Và đây là điều then chốt,” Linh nói, chỉ vào một dòng dữ liệu nhỏ. “Sau khi hết hạn ủy quyền, Hải đã không hủy bỏ một quyền truy cập đặc biệt: truy cập vào thư mục ‘Lưu trữ Cá nhân’ qua máy chủ phụ.”

Đây là bằng chứng không thể chối cãi. Hải đã lợi dụng sự tin tưởng của Mỹ Anh để tạo ra một "cửa hậu" (backdoor) bí mật, chờ đợi thời cơ để tấn công.

Thiên lặng lẽ đóng laptop. Anh cảm thấy một sự lạnh lẽo sâu sắc không chỉ vì sự phản bội của Hải mà còn vì sự tổn thương mà Mỹ Anh đã phải gánh chịu từ những người cô tin tưởng.

Anh tìm thấy Mỹ Anh đang làm việc trong văn phòng, ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn bàn chiếu lên gương mặt mệt mỏi của cô.

“Thiên,” cô hỏi, không ngước lên. “Anh tìm thấy rồi, phải không?”

Thiên đặt laptop đã mở sẵn bằng chứng trước mặt cô. Mỹ Anh nhìn vào các dòng code, nhìn vào cái tên Hải và dòng Truy cập Thư mục Cá nhân một lúc lâu.

Cô không khóc, không giận dữ. Chỉ có sự thất vọng tột cùng. “Logic Thép của tôi đã bị sự ngây thơ của tôi phá hủy. Tôi đã cho anh ta quyền truy cập ba tháng trước vì tôi cần anh ta hoàn thành báo cáo.”

Thiên nhẹ nhàng quỳ xuống bên cạnh ghế cô, anh không dùng lời nói an ủi. Anh chỉ im lặng nắm tay cô.

“Em không ngây thơ,” Thiên nói khẽ. “Em đã tin tưởng. Và tin tưởng không phải là một lỗ hổng. Đó là một sức mạnh mà những kẻ như Hải không thể hiểu được.”

4. Khởi Động Liên Minh Đạo Đức – Bước Nhảy Vọt

Trong lúc khủng hoảng nội bộ, Mỹ Anh quyết định thực hiện bước đi táo bạo nhất trong chiến lược của Thiên: Liên Minh Đạo Đức.

Mỹ Anh sử dụng mạng lưới chính trị của cha mình để sắp xếp một cuộc họp bí mật với Lãnh đạo của Global Privacy Shield (GPS) – một tổ chức phi lợi nhuận quốc tế về bảo vệ dữ liệu.

Cô mời Thiên đi cùng.

Trong phòng họp sang trọng ở một khách sạn bí mật, Mỹ Anh không dùng Logic Thép. Cô dùng sự chân thật.

“Chúng tôi là Vortex,” Mỹ Anh mở lời. “Chúng tôi là một tập đoàn đang mắc lỗi. Chúng tôi đã từng theo đuổi lợi nhuận bằng mọi giá. Nhưng chúng tôi đã thay đổi. Tôi đã học được rằng, nếu không có sự tin tưởng, không có gì là bền vững.”

Thiên bước vào. Anh không nói về lợi nhuận. Anh nói về lý tưởng.

“Project A không chỉ là một sản phẩm. Nó là một lời thề. Chúng tôi muốn chứng minh rằng một mô hình kinh doanh dựa trên sự tôn trọng dữ liệu người dùng có thể thành công hơn những mô hình khai thác. Liên Minh Đạo Đức của các vị không chỉ là một tấm huy chương. Nó là sự bảo chứng cho người dùng của chúng tôi.”

Lãnh đạo GPS, một nhà khoa học dữ liệu nghiêm khắc, nhìn Mỹ Anh và Thiên. “Tại sao tôi phải tin tưởng Giám đốc của một tập đoàn lớn? Vortex từng là ví dụ điển hình cho sự vô đạo đức của thị trường.”

“Bởi vì chúng tôi đang đứng trước bờ vực sụp đổ nếu thất bại,” Mỹ Anh trả lời, giọng cô bình tĩnh. “QCI đã cho chúng tôi tối hậu thư 30%. Nếu chúng tôi không đạt được, chúng tôi mất vốn. Nhưng nếu chúng tôi đạt được bằng cách làm điều đúng đắn, chúng tôi sẽ trở thành bằng chứng cho thế giới rằng Lý Tưởng có thể chiến thắng Lợi Nhuận. GPS không chỉ có thêm một thành viên. Các vị có một người tử vì đạo.”

Sự chân thật và sự liều lĩnh của cô đã thuyết phục được GPS. Họ đồng ý ký kết một thỏa thuận hợp tác: GPS sẽ bảo trợ danh dự cho Project A, đổi lại, Vortex cam kết tuân thủ các tiêu chuẩn bảo vệ dữ liệu cao nhất của GPS và chia sẻ mã nguồn mở của các công cụ bảo mật cho cộng đồng.

Thỏa thuận này không mang lại doanh thu tức thì, nhưng nó mang lại uy tín và sự khác biệt mà không một đối thủ nào, kể cả Horizon, có thể chạm tới. Đây là bước nhảy vọt đầu tiên để đạt được 30% một cách bền vững.

5. Cuộc Đối Chất Trong Bóng Tối

Quay lại Vortex, Mỹ Anh gửi một email lạnh lùng cho Hải: “11:00 tối nay. Văn phòng tôi. Không có lý do vắng mặt.”

11 giờ đêm. Văn phòng Mỹ Anh chỉ có hai người. Hải bước vào, gương mặt vẫn còn tỏ vẻ thách thức.

“Giám đốc, có chuyện gì mà khẩn cấp vậy?”

Mỹ Anh không mời hắn ngồi. Cô đứng, khoanh tay trước cửa sổ.

“Anh Hải. Tôi đã dành cho anh sự tôn trọng cuối cùng. Anh đã nghe lén cuộc họp QCI. Anh đã dùng tài khoản ‘Shadow’ và lỗ hổng ủy quyền cũ để ăn cắp và rò rỉ dữ liệu tài chính của Vortex.”

Hải cười gằn, cố gắng tỏ ra khinh miệt. “Cô nói gì tôi không hiểu. Cô có bằng chứng không? Tôi là người đã cống hiến cho công ty này nhiều năm. Cô tin một thằng nhóc lý tưởng hóa như Thiên?”

“Tôi tin Logic,” Mỹ Anh nói, giọng cô thấp xuống, nguy hiểm. “Logic của tôi cho thấy Hải, anh tuyệt vọng đến mức ngu xuẩn. Anh đã nghĩ anh có thể hạ bệ tôi, nhưng anh đã làm tổn thương công ty của anh, và quan trọng nhất, anh đã chạm vào điều tôi bảo vệ.”

Mỹ Anh bước đến gần, cô chỉ còn cách Hải vài bước chân.

“Anh có hai lựa chọn,” cô nói, không chút cảm xúc. “Thứ nhất, tôi sẽ gửi bằng chứng về việc anh ăn cắp dữ liệu cá nhân của tôi và làm lộ thông tin mật lên cơ quan cảnh sát, và anh sẽ đối mặt với án tù. Thứ hai, anh sẽ ký vào đây.”

Mỹ Anh đặt một tờ giấy lên bàn. Đó là Đơn Xin Thôi Việc và một Thỏa Thuận Bảo Mật Tuyệt Đối suốt đời, có điều khoản bồi thường thiệt hại khổng lồ nếu hắn tiết lộ bất kỳ thông tin nào.

Hải nhìn vào đơn xin thôi việc. Hắn biết mình đã thua. Logic Thép của Mỹ Anh đã bóp nghẹt hắn ta. Hắn ta không thể chống lại bằng chứng kỹ thuật do Thiên tìm thấy.

Hải run rẩy nắm lấy cây bút. Trước khi ký, hắn ta nhìn Mỹ Anh với ánh mắt đầy thù hận: “Cô chỉ là một con robot. Rồi cô sẽ thấy, cái Logic Trái Tim của cô và thằng Thiên sẽ phá hủy cô.”

Mỹ Anh lạnh lùng nhìn hắn ta ký xong. “Sai rồi, Hải. Trái Tim không phá hủy. Nó làm cho Logic trở nên bất khả chiến bại.”

Mỹ Anh gọi Hùng vào. “Anh Hải có việc cá nhân và đã nộp đơn thôi việc. Hãy hộ tống anh ấy rời khỏi tòa nhà, và hủy bỏ mọi quyền truy cập ngay lập tức.”

Vấn đề nội gián đã được giải quyết. Nhưng ngay khi Mỹ Anh cảm thấy nhẹ nhõm, điện thoại cô rung lên. Đó là tin nhắn từ ông Long, Chủ tịch QCI: “Chúc mừng thỏa thuận GPS. Nhưng sự bảo trợ danh dự không phải là 30% doanh số. Tôi sẽ cử một chuyên gia tài chính cấp cao đến Vortex để giám sát trực tiếp mọi chi tiêu. Cô không còn được phép mắc thêm sai lầm nào nữa.”

Mỹ Anh siết chặt điện thoại. Một kẻ thù đã bị loại bỏ, nhưng một sự giám sát mới, khó chịu hơn, đã được đặt vào Vortex. Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×