trí lực siêu phàm

Chương 13: Cuộc đối mặt đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm ấy, Linh thức dậy với tâm trạng vừa hứng khởi vừa căng thẳng. Sau khi phát hiện manh mối quan trọng hé lộ bí ẩn kẻ theo dõi, cô biết rằng ngày này sẽ là lần đầu tiên cô phải đối mặt trực tiếp với hắn. Trực giác nhắc nhở: Không được chủ quan, nguy hiểm đang cận kề.

Huy đã chờ sẵn tại văn phòng, ánh mắt nghiêm nghị. “Hôm nay là ngày quyết định. Chúng ta sẽ lần theo dấu vết và đối mặt với kẻ theo dõi. Nhưng nhớ, đây không chỉ là thử thách về sức mạnh tâm lý mà còn là bài kiểm tra tinh thần. Cô phải giữ bình tĩnh tuyệt đối.”

Linh gật, tim đập nhanh. Cô đã luyện tập, tập trung vào khả năng cảm nhận cảm xúc, phân tích hành vi, và kiểm soát nỗi sợ hãi. Nhưng đối diện trực tiếp với kẻ thù, mọi thứ đều khác.

Họ theo dấu vết đến một khu nhà bỏ hoang ở ngoại ô thành phố. Không khí u ám, từng cơn gió lạnh lướt qua khiến Linh cảm nhận được sự rình rập tinh vi. Cô hít sâu, tập trung cảm nhận nỗi sợ hãi và lo lắng của kẻ theo dõi – hắn đang ở đâu, chuẩn bị ra tay.

Chưa kịp bước vào, một bóng đen vụt qua cửa sổ phía trên. Linh cảm nhận hắn đang quan sát, tinh vi và đầy mưu đồ. Huy đặt tay lên vai cô, nhắc nhở: “Bình tĩnh. Cô làm chủ cảm xúc, tôi sẽ hỗ trợ.”

Bước vào bên trong, Linh lập tức phát hiện những dấu hiệu tinh vi – bàn ghế bị xê dịch, một vài vật dụng bị di chuyển, như thể kẻ theo dõi vừa mới rời đi. Nhưng trực giác nhắc cô rằng hắn vẫn còn đây, đang quan sát từ bóng tối.

Một tiếng động nhẹ vang lên, và kẻ theo dõi xuất hiện từ phía sau, bước ra khỏi bóng tối. Hắn cao, ánh mắt lạnh lùng, nụ cười bí ẩn. Linh cảm nhận sự nguy hiểm tột độ từ hắn, nhưng cô tập trung toàn bộ năng lực: truyền cảm giác bình tĩnh mạnh mẽ, kết hợp với trực giác để dự đoán hành động của hắn.

Huy đứng ngay phía sau, cơ thể sẵn sàng phản ứng. Linh nhìn thẳng vào mắt hắn, truyền đi một thông điệp vô hình: Tôi biết cậu là ai, và tôi không sợ.

Kẻ theo dõi cười khẩy, bước tới gần, giọng trầm nhưng đầy uy lực: “Cô thật sự khác biệt… tôi tò mò khả năng của cô đến đâu.”

Linh cảm nhận áp lực từ hắn, nhưng không lùi bước. Cô tập trung vào từng nhịp tim, từng chuyển động nhỏ, dự đoán động tác tiếp theo. Mỗi bước đi của hắn đều tiết lộ chút sơ hở mà cô có thể khai thác.

Một loạt hành động căng thẳng diễn ra – hắn thử thách Linh, đưa ra những tình huống giả định để kiểm tra khả năng phản ứng của cô. Linh dùng sức mạnh tâm lý, cảm nhận nỗi sợ hãi và ý định trong cơ thể hắn, đồng thời duy trì sự bình tĩnh tuyệt đối.

Huy quan sát, chuẩn bị can thiệp nếu cần. Nhưng Linh vượt qua từng thử thách, linh hoạt, sắc bén và quyết đoán. Cuối cùng, kẻ theo dõi nhận ra rằng khả năng tâm lý của cô không thể coi thường, và hắn phải lùi bước.

Sau khi hắn rút lui, Linh thở dốc, tim vẫn đập nhanh nhưng ánh mắt sáng rực quyết tâm. Huy đặt tay lên vai cô, ánh mắt dịu dàng nhưng nghiêm túc: “Cô đã đối mặt trực tiếp lần đầu tiên và vượt qua. Đây là bước ngoặt quan trọng, nhưng cũng là cảnh báo: hắn sẽ không dừng lại.”

Linh gật, cảm giác vừa mệt vừa phấn khích: “Tôi cảm thấy mạnh mẽ hơn, và cũng biết rằng chúng ta phải chuẩn bị nhiều hơn cho những lần tiếp theo.”

Trên đường về, Linh và Huy không nói nhiều, chỉ cảm nhận sự gắn kết trong từng bước đi. Họ biết rằng từ đây, mỗi bước tiến gần sự thật đều đòi hỏi sự phối hợp, quyết đoán và kiên nhẫn.

Buổi tối, Linh ghi nhật ký, viết lại toàn bộ chi tiết về cuộc đối mặt: cảm giác áp lực, cách cô sử dụng sức mạnh tâm lý, và sự phối hợp nhịp nhàng với Huy. Cô nhận ra rằng hôm nay, cô không chỉ tiến gần hơn đến sự thật mà còn trưởng thành về mặt tinh thần, kỹ năng, và mối quan hệ với Huy.

Nhìn ra cửa sổ, ánh đèn thành phố lấp lánh, Linh thầm nhủ: Cuộc đối mặt đầu tiên đã qua, nhưng hành trình vẫn còn dài. Tôi sẽ không sợ hãi, tôi sẽ luyện tập, kiểm soát sức mạnh, và cùng Huy đối mặt mọi thử thách. Chúng tôi sẽ tìm ra sự thật cuối cùng, bất kể nguy hiểm đến đâu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×