trí lực siêu phàm

Chương 7: Nguy hiểm rình rập


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Linh thức dậy với một cảm giác nặng nề chưa từng có. Từ khi phát hiện sức mạnh tâm lý, cô đã quen với việc cảm nhận nỗi sợ hãi và lo lắng của người khác, nhưng hôm nay, cảm giác áp lực không chỉ từ mọi người xung quanh mà dường như từ chính không khí, từ một bóng dáng vô hình nào đó đang theo dõi cô.

Trên đường đi làm, Linh bước đi cẩn trọng, ánh mắt quét khắp phố phường. Cô nhận ra những người đi đường bình thường, nhưng một vài ánh mắt lạ lùng len lén quan sát, như thể đang đoán xem cô sẽ làm gì. Trực giác của Linh báo động: Có điều gì đó không ổn… kẻ nào đó đang nhắm vào mình.

Khi đến văn phòng, Huy đã chờ sẵn. Ánh mắt anh sắc bén, nụ cười lấp ló sự nghiêm trọng. “Cô cảm nhận được gì không?” anh hỏi, giọng trầm như gió lạnh.

Linh hít sâu, cố giữ bình tĩnh: “Có người… đang theo dõi tôi. Họ rất tinh vi, không giống người bình thường.”

Huy nhíu mày, ánh mắt nghiêm nghị. “Cô phải cẩn thận. Khả năng tâm lý của cô quá đặc biệt, và nếu kẻ xấu biết, họ sẽ lợi dụng nó. Chúng ta không thể để điều đó xảy ra.”

Buổi sáng trôi qua căng thẳng. Linh cảm nhận nỗi lo lắng và hoảng sợ từ từng chi tiết nhỏ: nhân viên văn phòng căng thẳng vì sếp kiểm tra, khách hàng bồn chồn vì chờ đợi, và ánh mắt lén lút của một vài người ngoài. Mỗi bước đi khiến cô căng thẳng hơn, nhưng cô biết phải giữ bình tĩnh.

Đến trưa, Huy dẫn Linh ra một con hẻm gần trung tâm thành phố, nơi gần đây xảy ra một loạt vụ trộm tinh vi. Huy giải thích: “Tôi muốn cô thử tập trung khả năng tâm lý trong môi trường nhiều áp lực. Kẻ xấu ở đây tinh vi, cảm xúc của họ phức tạp hơn bình thường.”

Linh hít một hơi sâu, bước vào con hẻm. Ngay lập tức, cô cảm nhận nỗi sợ hãi và căng thẳng của những người xung quanh. Nhưng giữa những cảm xúc ấy, cô nhận ra một thứ khác – một áp lực tinh vi, như thể ai đó đang lẩn khuất và quan sát từng hành động của cô. Cô nhíu mày, tim đập mạnh: Kẻ đó… rất nguy hiểm.

Huy đứng bên, quan sát mọi động tác của Linh, ánh mắt anh lóe lên sự nể phục và lo lắng. “Cô cảm nhận rõ chưa?”

Linh gật, giọng run run: “Có… họ rất nguy hiểm, nhưng tôi có thể nhận ra hướng di chuyển và cảm xúc của họ.”

Huy mỉm cười nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn nghiêm nghị: “Tốt. Nhưng nhớ, nếu họ biết cô có khả năng, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn. Phải cẩn thận.”

Buổi chiều, khi Linh đi khảo sát các địa điểm xảy ra trộm, cô phát hiện một người đàn ông lẩn khuất phía sau xe tải, ánh mắt lạnh lùng và căng thẳng. Linh cảm nhận rõ rệt nỗi sợ hãi trong cơ thể anh ta – không phải nỗi sợ hãi bình thường, mà là áp lực khi bị phát hiện đang theo dõi cô.

Cô nhíu mày, bước đi cẩn thận, dùng sức mạnh tâm lý để thăm dò ý định của kẻ lạ: anh ta là kẻ đứng sau một vụ trộm tinh vi, đang tìm cách lợi dụng cô. Linh lùi lại, thầm nhủ: Phải thông báo cho Huy ngay.

Khi Linh quay lại, Huy đã đứng ở đó, ánh mắt sắc bén: “Tôi thấy anh ta. Cô không nên tiếp xúc trực tiếp. Chúng ta cần chiến lược.”

Cả buổi tối, họ cùng nhau lập kế hoạch: Linh sẽ tiếp tục luyện tập khả năng tâm lý, nhưng tránh trực tiếp tiếp xúc kẻ xấu; Huy sẽ bảo vệ cô và điều tra tung tích kẻ theo dõi. Mối quan hệ giữa họ càng ngày càng gần gũi: Linh vừa cảm thấy an toàn bên Huy, vừa hồi hộp trước những thử thách mới.

Trước khi về nhà, Linh nhìn Huy, ánh mắt dịu dàng: “Cảm ơn anh. Nếu không có anh, tôi… không biết phải làm gì.”

Huy mỉm cười, ánh mắt trầm: “Cô phải học cách tự bảo vệ bản thân. Tôi sẽ ở bên, nhưng cô cũng cần mạnh mẽ. Sức mạnh của cô không chỉ để giúp người khác, mà còn để bảo vệ chính mình.”

Tối hôm đó, Linh ghi nhật ký, tay run run khi viết lại mọi chi tiết: cảm giác bị theo dõi, áp lực tinh thần từ kẻ xấu, các bài luyện tập tâm lý, và cả mối quan hệ với Huy. Cô nhận ra một điều: hành trình luyện tập sức mạnh tâm lý và đối mặt với nguy hiểm chưa bao giờ dễ dàng, nhưng nhờ Huy, cô tin rằng mình sẽ trưởng thành, mạnh mẽ hơn và hiểu rõ giá trị sức mạnh của bản thân.

Cô nhìn ra cửa sổ, ánh đèn thành phố lấp lánh, tự nhủ: Kẻ đang rình rập tôi sẽ không dễ dàng đạt được mục đích. Tôi sẽ không sợ hãi nữa. Và tôi sẽ học cách kiểm soát sức mạnh của mình, để bảo vệ chính mình và những người xung quanh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×