Mai bước vào văn phòng agency với bước chân vững chãi, chiếc cặp da đen ôm sát cơ thể như một lớp giáp bảo vệ. Sáng nay, không khí ở đây vẫn nhộn nhịp như mọi ngày: tiếng cười nói từ phòng thiết kế, mùi cà phê lan tỏa từ khu pantry, và những màn hình máy tính sáng trưng với đủ loại ý tưởng quảng cáo đang được phác thảo. Cô đã quen với nhịp sống này sau sáu tháng ly hôn, nơi công việc trở thành liều thuốc an thần duy nhất giúp cô quên đi những vết thương lòng. Mai, 30 tuổi, với mái tóc ngắn ngang vai và đôi mắt sắc sảo, luôn toát lên vẻ mạnh mẽ mà ít ai biết bên trong là những đêm dài thao thức.
Cô ngồi vào bàn làm việc, mở laptop và kiểm tra email. Một thông báo từ ban giám đốc khiến tim cô khẽ rung động: "Dự án quảng cáo cho nhãn hàng mỹ phẩm cao cấp LuxeBeauty. Trưởng phòng Marketing: Mai Nguyễn. Giám đốc Sáng tạo: Khang Trần." Khang... Tên anh ta vẫn khiến cô thấy khó chịu, như một vết xước cũ chưa lành. Họ từng là cặp đôi hoàn hảo của agency này, kết hôn sau ba năm yêu đương nồng nhiệt. Khang, với tài năng sáng tạo thiên bẩm và nụ cười quyến rũ, đã khiến Mai tin rằng tình yêu có thể vượt qua mọi áp lực. Nhưng rồi, công việc bận rộn, những chuyến công tác dài ngày, và sự xuất hiện của những tin đồn mơ hồ đã đẩy họ đến bờ vực.
Mai nhớ lại ngày ly hôn, tại tòa án quận 1. Khang ngồi đối diện, khuôn mặt lạnh tanh, ký giấy mà không một lời níu kéo. "Em nghĩ đây là tốt nhất cho cả hai," anh nói, giọng đều đều như đang bàn về một ý tưởng quảng cáo thất bại. Mai gật đầu, nước mắt nuốt ngược vào trong. Cô không biết rằng đằng sau những hiểu lầm ấy là Vy, một thực tập sinh mới lúc bấy giờ, người đã khéo léo tung tin đồn rằng Mai ghen tuông vô lý, khiến Khang nghĩ vợ mình đang kìm hãm sự nghiệp của anh. Vy, với vẻ ngoài ngây thơ và nụ cười ngọt ngào, đã âm thầm chen chân vào cuộc sống của họ, gửi những tin nhắn "vô tình" và tạo ra những tình huống mập mờ.
Bây giờ, Mai tập trung vào công việc để quên. Cô là trưởng phòng marketing xuất sắc, dẫn dắt đội ngũ chốt được không ít hợp đồng lớn. Đồng nghiệp ngưỡng mộ cô, nhưng ít ai biết cô vẫn giữ chiếc nhẫn cưới trong ngăn bàn, như một lời nhắc nhở về sai lầm. Tiếng gõ cửa cắt ngang suy nghĩ: "Chị Mai, cuộc họp lúc 10 giờ nhé!" Đó là Lan, trợ lý của cô, một cô gái trẻ trung đầy nhiệt huyết. Mai mỉm cười, gật đầu. Cô không thể để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại.
Buổi họp diễn ra trong phòng hội nghị lớn, với view nhìn ra sông Sài Gòn lấp lánh nắng. Mai trình bày ý tưởng sơ bộ cho dự án LuxeBeauty: tập trung vào hình ảnh phụ nữ mạnh mẽ, tự tin, sử dụng tông màu pastel kết hợp yếu tố hiện đại. Mọi người gật gù tán thành, nhưng rồi cửa mở, Khang bước vào muộn với nụ cười quen thuộc. "Xin lỗi, kẹt xe," anh nói, ngồi xuống đối diện Mai. Ánh mắt họ chạm nhau một giây, đủ để Mai cảm nhận được sự khó chịu quen thuộc. Khang vẫn thế: điển trai, tự tin, với chiếc áo sơ mi trắng ôm sát thân hình lực lưỡng.
Họ thảo luận về concept sáng tạo. Khang đề xuất thêm yếu tố kể chuyện cá nhân hóa, khiến sản phẩm gần gũi hơn. Mai phản biện nhẹ nhàng, nhưng không khí giữa họ căng thẳng như dây đàn. Sau họp, khi mọi người ra về, Khang gọi cô lại: "Mai, chúng ta cần nói chuyện về dự án." Cô gật đầu, nhưng lòng đầy lo lắng. Đây là lần đầu họ làm việc chung kể từ ly hôn. Mai tự nhủ phải chuyên nghiệp, nhưng trái tim không nghe lời.
Chiều ấy, Mai nhận được email từ Vy, giờ đã là nhân viên chính thức trong đội sáng tạo: "Chị Mai, em mong được hợp tác. Em có vài ý tưởng hay cho dự án!" Vy, 25 tuổi, với mái tóc dài xoăn và phong cách ăn mặc gợi cảm, luôn biết cách thu hút sự chú ý. Mai không trả lời ngay, cô biết Vy không đơn giản. Tối về nhà, Mai nằm trên giường, suy nghĩ về những ngày tháng cũ. Khang từng ôm cô ngủ, thì thầm những lời yêu thương. Bây giờ, chỉ còn lại khoảng trống. Cô tự hỏi, liệu dự án này có phải là cơ hội để đối mặt hay chỉ thêm đau khổ?
Sáng hôm sau, Mai đến văn phòng sớm, chuẩn bị tài liệu. Cô gặp Nam, đồng nghiệp mới ở phòng thiết kế, một chàng trai 28 tuổi vui tính và nhiệt tình. "Chị Mai, cần giúp gì không?" Nam hỏi, mỉm cười. Mai cười đáp, cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Có lẽ, cô cần những người bạn như thế để vượt qua. Nhưng sâu thẳm, Mai biết, cuộc "trò chơi công sở" này chỉ mới bắt đầu.