trò chơi công sở

Chương 2: Va Chạm Đầu Tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh nắng buổi sáng chiếu qua cửa kính văn phòng, tạo nên những vệt sáng dài trên sàn gỗ. Mai thức dậy sớm, pha một tách cà phê đen không đường, rồi lái xe đến agency. Hôm nay là ngày đầu tiên đội dự án LuxeBeauty họp riêng, và cô biết mình phải đối mặt với Khang nhiều hơn. Sau ly hôn, Mai đã cố gắng tránh anh, nhưng công việc không cho phép. Cô mặc chiếc váy công sở màu xanh dương, trang điểm nhẹ nhàng để che giấu quầng thâm dưới mắt – hậu quả của những đêm mất ngủ.

Văn phòng bắt đầu nhộn nhịp từ 8 giờ. Mai chào hỏi đồng nghiệp, rồi vào phòng họp nhỏ dành cho đội. Lan đã chuẩn bị slide trình bày, và Nam cũng có mặt với vài bản sketch ý tưởng. "Chị Mai, em nghĩ concept này sẽ hay," Nam nói, đưa cho cô xem. Mai gật đầu, ấn tượng với sự sáng tạo của cậu ta. Nam là người mới, nhưng nhanh chóng hòa nhập, luôn mang năng lượng tích cực.

Khang đến đúng giờ, mang theo laptop và nụ cười chuyên nghiệp. "Sẵn sàng chưa mọi người?" anh hỏi, ngồi xuống đầu bàn. Ánh mắt anh lướt qua Mai, dừng lại một chút lâu hơn cần thiết. Họ bắt đầu thảo luận: Mai trình bày kế hoạch marketing, nhấn mạnh vào chiến dịch online với influencer. Khang bổ sung phần sáng tạo, đề xuất video ngắn kể chuyện về hành trình tự tin của phụ nữ. Ý tưởng khớp nhau, nhưng rồi mâu thuẫn nổ ra khi Mai phản đối một chi tiết: "Anh nghĩ dùng hình ảnh quá gợi cảm sẽ làm mất đi thông điệp mạnh mẽ."

Khang nhướn mày: "Mai, thị trường mỹ phẩm cần hấp dẫn thị giác. Em... à, chị quá bảo thủ." Lời nói lỡ miệng khiến không khí im lặng. Mai cắn môi, cố giữ bình tĩnh. "Tôi chỉ nghĩ đến đối tượng khách hàng," cô đáp. Cuộc họp kết thúc trong căng thẳng, mọi người ra về với nụ cười gượng.

Giờ nghỉ trưa, Mai xuống pantry lấy nước. Vy bất ngờ xuất hiện, cầm khay salad: "Chị Mai, em thấy chị và anh Khang tranh luận gay gắt quá. Chị không ghen chứ?" Vy cười ngọt ngào, nhưng Mai nhận ra sự mỉa mai. "Ghen? Chúng tôi chỉ là đồng nghiệp," Mai đáp lạnh lùng. Vy nhún vai: "Em chỉ hỏi thôi. Anh Khang hay khen em có ý tưởng hay mà." Mai quay đi, lòng đầy nghi ngờ. Vy luôn như thế, khéo léo châm ngòi.

Chiều, Mai làm việc với Nam về phần thiết kế. "Chị thấy sao nếu thêm yếu tố cá nhân hóa?" Nam hỏi. Họ cười đùa, và Mai cảm thấy thoải mái. Khang đi qua, thấy cảnh ấy, khuôn mặt anh tối sầm. Tối ấy, Khang nhắn tin cho Mai: "Mai, chúng ta cần gặp riêng để thống nhất ý tưởng." Cô do dự, nhưng đồng ý gặp ở quán cà phê gần agency vào sáng mai.

Sáng hôm sau, quán cà phê yên tĩnh với mùi bánh mì nướng. Khang đã ngồi sẵn, gọi cho Mai một ly latte như thói quen cũ. "Em... chị vẫn thích latte chứ?" anh hỏi. Mai gật đầu, ngồi xuống. Họ nói về dự án, nhưng rồi Khang chuyển sang cá nhân: "Mai, sau ly hôn, em sống thế nào?" Cô cười nhạt: "Tốt. Còn anh?" Khang nhìn cô, mắt đầy phức tạp: "Anh hối hận." Lời nói khiến Mai sững sờ, nhưng cô đứng dậy: "Chúng ta chỉ nói công việc thôi."

Trở về văn phòng, Mai gặp Vy đang nói chuyện thân mật với Khang ở hành lang. Vy chạm tay anh, cười khúc khích. Mai quay đi, lòng đau nhói. Cô quyết định không để cảm xúc chi phối. Nhưng đêm ấy, nằm một mình, Mai nhớ về những ngày hạnh phúc, khi Khang ôm cô và thì thầm "Anh yêu em". Bây giờ, mọi thứ chỉ là quá khứ. Dự án này sẽ là thử thách, và Mai phải thắng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×