trùm,cớm và ác quỷ

Chương 9: Thử Thách Lòng Tin


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm đó, Quân bước vào sở với đôi mắt trũng sâu vì mất ngủ. Cả đêm, anh ngồi lặng trong căn hộ tối om, ngắm đi ngắm lại đoạn video hung thủ gửi. Hình ảnh chiếc mặt nạ trắng méo mó, giọng nói méo mó như vọng ra từ hố sâu, và bức ảnh Lâm bị giơ lên… tất cả như một lời nguyền.

Trong đầu Quân vang lên câu hỏi lặp đi lặp lại: Làm sao hắn biết được mối quan hệ giữa mình và Lâm? Làm sao hắn nắm rõ nội bộ cảnh sát đến vậy?

Áp lực trong nội bộ

Trong phòng họp buổi sáng, đại tá Tân công khai chất vấn:

“Đêm qua, thêm một vụ nổ súng ở bến tàu, 3 giang hồ chết, tất cả đều có ký hiệu quái dị kia. Còn cậu, Quân, cậu vẫn không mang lại được manh mối gì. Tôi đã cảnh cáo nhiều lần – nếu không có tiến triển, tôi sẽ chính thức đình chỉ cậu.”

Cả phòng im phăng phắc. Những ánh mắt nghi ngờ xoáy vào Quân, như thể anh là nguyên nhân khiến máu tiếp tục đổ.

Quân siết chặt nắm tay, nhưng chưa kịp phản bác thì Lâm đứng dậy:

“Đại tá, hãy nhớ một điều – hung thủ muốn chia rẽ chúng ta. Nếu ông loại Quân ra lúc này, nghĩa là chúng ta đang làm đúng điều hắn mong muốn. Quân là người duy nhất tiếp cận được manh mối thực sự.”

Tiếng bàn tán rộ lên. Nhưng ánh mắt Quân nhìn Lâm lại đầy lo âu. Anh biết rằng Lâm vừa vô tình trở thành mục tiêu hiển hiện cho hung thủ.

Lời cảnh báo trong bóng tối

Tối hôm đó, Quân lái xe thẳng đến căn hộ của Lâm. Ông đang ngồi bên bàn ăn, căn phòng nhỏ gọn gàng, ánh đèn vàng ấm áp – hoàn toàn trái ngược với sự u ám ngoài kia.

“Cậu đến đây làm gì vào giờ này?” Lâm cười khẽ.

Quân hạ giọng: “Anh phải cẩn thận. Hung thủ đã nhắm vào anh. Tôi không thể để anh đi đâu một mình.”

Lâm nhíu mày: “Cậu đang quá căng thẳng rồi, Quân. Nếu hắn thật sự muốn giết tôi, tôi đã chết từ lâu. Cậu không thể bảo vệ tất cả.”

Quân đập mạnh tay xuống bàn: “Không, lần này khác. Hắn muốn tôi chứng kiến cảnh người duy nhất tôi tin tưởng bị giết. Đó mới là cách hắn hạ gục tôi.”

Trong khoảnh khắc, ánh mắt Lâm chùng xuống. Ông hiểu sự tuyệt vọng trong lời Quân. Nhưng ông cũng biết, càng lộ rõ sợ hãi, hung thủ càng mạnh thêm.

Cái bẫy máu

Đêm khuya. Điện thoại Quân reo. Giọng nói lạnh băng vang lên, được làm méo:

“Quân… nếu mày muốn cứu hắn, hãy đến khu chung cư bỏ hoang ở ngoại ô. Một mình.”

Quân lao đi, súng trong tay, tim đập dồn dập. Anh không báo cho ai – bởi anh biết hung thủ muốn thế.

Khi đến nơi, căn chung cư tối om, gió hú qua những ô cửa vỡ. Bên trong, một ngọn đèn neon nhấp nháy, chiếu xuống sàn bê tông. Ở giữa phòng, một chiếc ghế. Trên ghế – Lâm bị trói chặt, miệng bịt kín.

“Anh Lâm!” Quân hét lên, lao tới.

Nhưng ngay khi anh bước vào, một tiếng tách vang lên. Đèn sáng bừng. Trên tường xung quanh, hàng chục bức ảnh được dán – tất cả là ảnh Quân và Lâm trong nhiều năm qua: cùng phá án, cùng ngồi uống rượu, cùng đứng trước hiện trường. Hung thủ đã theo dõi họ từ lâu, từng bước, từng hơi thở.

Một giọng vang ra từ loa phóng:

“Quân, ngươi có hai lựa chọn. Cứu hắn… hoặc đuổi theo ta. Nhưng nhớ… ngươi chỉ được chọn một.”

Cửa sắt phía cuối hành lang mở ra, bóng dáng kẻ mang mặt nạ trắng thấp thoáng trong ánh sáng mờ.

Quyết định sinh tử

Quân gào lên, chạy tới định cắt dây trói cho Lâm. Nhưng Lâm lắc đầu, đôi mắt trừng to, ra hiệu cho anh đi. Trong ánh mắt ấy, Quân thấy một mệnh lệnh không lời – hãy kết thúc tất cả, đừng để ta làm gánh nặng.

Trái tim Quân như bị xé làm đôi. Anh muốn cứu Lâm, nhưng nếu bỏ lỡ cơ hội, hung thủ sẽ biến mất lần nữa.

Cuối cùng, Quân hét lên, lao về phía hành lang. Nhưng ngay khi anh vừa rời đi, một tiếng nổ dữ dội vang lên sau lưng.

Quân bị hất văng xuống sàn, tai ù đặc. Khi quay lại, căn phòng đã chìm trong biển lửa. Lâm… đã không còn.

Kết thúc chương

Quân quỳ gục giữa khói bụi, đôi mắt ướt nhòa, miệng gào lên trong tuyệt vọng. Tiếng cười khàn đục của hung thủ vang vọng trong loa, kéo dài, lạnh lẽo:

“Ngươi đã chọn. Và ngươi sẽ tiếp tục mất tất cả.”

Ngoài kia, thành phố vẫn sáng đèn. Nhưng trong lòng Quân, bóng tối đã nuốt chửng mọi thứ. Hung thủ không chỉ giết đồng đội – hắn đã giết chết niềm tin cuối cùng của anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×