Khi tin tức về bê bối của Tô Cẩn Niên được đưa ra ánh sáng, cả thành phố như chấn động.
Những người từng nể trọng anh ta bắt đầu hoài nghi, còn tôi… lòng dẫu đau nhưng đã cứng cỏi hơn nhiều.
Tô Cẩn Niên bị triệu tập để làm rõ, và trong buổi họp đặc biệt, anh ta không còn là người đàn ông tự tin, mạnh mẽ ngày nào.
Anh ta thừa nhận những sai phạm, nhưng vẫn cố gắng biện minh và giữ thể diện.
Tôi đứng bên ngoài phòng họp, nhìn anh ta qua cửa kính, tự nhủ:
– “Ngày trước anh ta là chồng tôi, là người tôi từng tin tưởng. Giờ đây, anh ta chỉ còn là quá khứ.”
Thiệu Trình nhẹ nhàng nắm tay tôi, thì thầm:
– “Chị không đơn độc. Hãy để quá khứ ngủ yên, và hướng về tương lai.”
Tôi mỉm cười, ánh mắt đầy quyết tâm:
Đây là lần cuối cùng tôi quay lại quá khứ.
Từ giờ, tôi chỉ muốn sống cho mình, cho người mang lại hạnh phúc thật sự.
Kết thúc buổi họp, tôi nhận được tin từ Thiệu Trình:
Anh đã chuẩn bị một kế hoạch nhỏ để chúng tôi cùng nhau bắt đầu cuộc sống mới – một cuộc sống không còn bóng tối của quá khứ.
Với sự ủng hộ của Thiệu Trình, tôi cảm thấy mình đã trở thành phiên bản hoàn hảo nhất của chính mình.
Trùng sinh không phải là cơ hội để lặp lại, mà là cơ hội để lựa chọn.