Từ cục nợ trở thành người yêu

Chương 1: Lái xe tông người


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tại quán bar XOXO, khu vực VIP.

Tiếng nhạc dance giật tung lồng ngực, những ánh đèn laser đủ màu sắc quét ngang dọc, vẽ nên những vệt sáng hỗn loạn trong không khí đặc quánh mùi rượu mạnh và nước hoa đắt tiền. Giữa tâm điểm của sự xa hoa đó, trên chiếc sofa da màu đỏ thẫm, Hoàng Nam ngả ngớn tựa lưng, một tay gác lên thành ghế, tay kia kẹp điếu thuốc hờ hững.

Hắn không nói nhiều, chỉ nhếch mép cười nửa miệng khi đám bạn xung quanh đang hò hét cụng ly. Vài cô gái chân dài với những chiếc váy bó sát đang cố gắng lọt vào mắt xanh của hắn, nhưng Hoàng Nam chỉ đáp lại bằng sự thờ ơ lạnh nhạt. Với hắn, đêm nay cũng như mọi đêm khác, vô vị và nhàm chán.

"Anh Nam, thằng ranh bàn bên kia cứ nhìn đểu em mãi," một cô nàng tóc vàng õng ẹo ngồi sát vào người hắn, giọng nũng nịu.

Hoàng Nam còn chưa kịp liếc mắt, một gã trong đám bạn của hắn đã đứng phắt dậy. "Thằng chó nào? Mày chán sống rồi à?"

Gã thanh niên ở bàn bên cạnh giật mình, vội vàng cúi đầu. Nhưng sự khiếp sợ đó không đủ làm Hoàng Nam hài lòng. Hắn rít một hơi thuốc cuối, dụi thẳng vào chiếc gạt tàn pha lê trên bàn, rồi hất hàm về phía gã thanh niên kia.

"Kéo nó vào nhà vệ sinh," giọng Hoàng Nam trầm và lạnh, không một chút cảm xúc. "Dạy cho nó biết cái gì nên nhìn, cái gì không."

Hai tên đàn em lập tức đứng dậy, lôi xềnh xệch gã thanh niên đang tái mét mặt mày đi trong sự im lặng đáng sợ của những người xung quanh. Không ai dám hó hé một lời. Ở cái đất này, ai cũng biết Hoàng Nam là một con thú hoang không thể chọc vào. Hắn có tiền, có quyền, và quan trọng nhất, hắn có sự tàn nhẫn và liều lĩnh không giới hạn.

Tiếng nhạc lại nổi lên, nhưng cuộc vui của Hoàng Nam đã tàn. Hắn đứng dậy, vớ lấy chiếc áo khoác da vắt trên ghế. Cô nàng tóc vàng vội níu tay: "Anh Nam, anh về rồi ạ? Để em đi với anh nhé?"

Hoàng Nam gạt tay cô ta ra không thương tiếc, ánh mắt lạnh lẽo quét qua một lượt rồi buông một câu gọn lỏn: "Biến."

Nói rồi, hắn sải bước ra khỏi quán bar, để lại sau lưng một không gian vẫn ồn ào nhưng thiếu đi vị "vua" của nó.

Cùng lúc đó, tại bến xe thành phố.

Hạ Lam bước xuống từ chiếc xe khách cũ kỹ, người cô mỏi nhừ sau một chuyến đi dài. Cái không khí oi nồng, ngột ngạt của thành phố ngay lập tức ập vào cô, mang theo mùi khói bụi và xăng xe xa lạ. Cô siết chặt quai chiếc túi xách đã sờn cũ, trong lòng vừa có chút hy vọng, vừa xen lẫn nỗi lo sợ mơ hồ.

Ba mẹ mất sớm, cô ở với dì từ nhỏ. Cuộc sống ở quê tuy bình yên nhưng quá nghèo khó. Được dì giới thiệu, cô đánh liều lên thành phố với hy vọng tìm được một công việc tốt hơn, có thể là giúp việc hoặc phụ bán hàng, miễn là có thể tự lo cho bản thân.

Trong tay cô là một mảnh giấy nhàu nĩ, ghi địa chỉ của một trung tâm giới thiệu việc làm. Hạ Lam ngơ ngác nhìn dòng xe cộ như mắc cửi, những tòa nhà cao chọc trời lấp lánh ánh đèn. Mọi thứ đều quá to lớn, quá xa hoa so với thế giới nhỏ bé của cô. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn an bản thân rồi rụt rè bước đi, mắt không rời khỏi mảnh giấy chỉ đường.

Hoàng Nam lái chiếc xe thể thao mui trần lao đi trong đêm, tiếng động cơ gầm rú như chính tâm trạng bực dọc của hắn. Hắn chán ghét tất cả, chán ghét những cuộc vui giả tạo, chán ghét sự ràng buộc của gia đình. Hắn đạp mạnh chân ga, chiếc xe vọt lên như một mũi tên đen.

Hạ Lam đang cố gắng băng qua một con đường lớn ít người qua lại. Cô nhìn trước ngó sau cẩn thận, nhưng cô không thể lường được tốc độ của "con quái vật" bằng sắt đang lao tới.

KÉTTTTTTT!

Tiếng rít chói tai của phanh xe xé toạc màn đêm yên tĩnh.

Ánh đèn pha sáng lóa chiếu thẳng vào đôi mắt đang mở to vì kinh hoàng của Hạ Lam. Cô chỉ kịp cảm nhận một lực kinh hoàng tông thẳng vào thân ảnh nhỏ bé của mình, hất văng cô lên không trung.

Chiếc túi xách rơi xuống, mảnh giấy ghi địa chỉ hy vọng bay lả tả trong gió.

Trong chiếc xe, Hoàng Nam sững người. Qua làn khói từ bánh xe ma sát trên mặt đường, hắn thấy một bóng người yếu ớt nằm bất động giữa vũng máu đang loang dần.



trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!