Nha hoàn ất thét chói tai quyền đấm cước đá, một mặt hoảng sợ phản kháng, một mặt cầu trợ nha hoàn giáp, bính bên cạnh.
Há lại để nàng cầu cứu thành công, ta hung ác hướng nha hoàn giáp, bính trừng mắt, dùng khí phách khó được bạo phát một lần đem hai người muốn tiến lên dọa đến không dám tái di chuyển!
Ta chẳng muốn nói gì, mầm lửa bành trướng dữ dội, chỉ đem phân trát lên mặt nha hoàn ất có thể nào đủ? Duỗi cánh tay, ta vơ lấy thùng nước đặt bên cạnh giếng đập lên đầu nàng, vừa nện vừa lớn tiếng hét.
Tiếng kêu hãi nhân của ta khiến cho nha hoàn giáp, bính thét chói tai, mới đầu hung thần ác sát các nàng hiện giờ đều hai tay ôm đầu chạy trối chết khỏi “Lan viện “, vừa chạy trốn, vừa sợ hãi the thé hô, “Lăng Tiểu Lạc điên rồi —— Lăng Tiểu Lạc điên rồi —— “
Nghe ngoài viện cất cao tiếng thét, ta ngưng gào bắt đầu cười như điên. Dưới đáy lòng đem Lăng Tiểu Lạc mắng từ đầu đến chân, nàng nếu sớm bộc phát phẫn nộ một chút hà tất phải chịu hạ nhân khi nhục? !
Tiếng thét của nha hoàn ất biến thành rên rỉ, biến thành nức nở, đã bị ta đập đến đầu rơi máu chảy.
Thấy nàng đầy mặt đều là huyết tìm không ra một sắc nào khác, ta đình chỉ đập thùng, xách thùng nước đứng lên lùi về phía sau từng bước, kéo dãn khoảng cách với nàng trong lúc đó.
“Đừng… Ô…” Nàng ngã trên mặt đất bụm mặt, không biết trên mặt là nước mắt hay là huyết, trộn thành một thể.
“Ta nói cho ngươi, nhẫn nại của con người là có hạn độ mà thôi! Không phản kháng không có nghĩa là ta không có tức giận, càng không có nghĩa là các ngươi lúc nào cũng có thể cưỡi trên đầu ta tác uy tác phúc! Hôm nay lấy huyết tới giáo huấn ngươi, nhìn ngươi ngày sau còn có dám dùng thủ đoạn hèn hạ vũ nhục ta nữa không!” Ta tức giận rống, kích động đem thùng nước huy vũ, thùng cùng không khí ma sát, tạo ra vù vù phong thanh.
“Ngươi —— ngươi —— ô ô… Mặt của ta … Mặt của ta …” Nàng từ trên mặt đất bò dậy, một mặt chỉa vào mũi ta, một mặt che chính mình huyết mặt, cao giọng rít lên, “Ta phải đi báo cho thiếu gia —— “
Nghe vậy, ta phẫn nộ, nâng thùng nước lên hướng người nàng ném tới, vang “Bịch” một tiếng, đập trúng vai trái của nàng, đẩy nàng ngã xuống đất.
Ta co rút nhanh đồng tử, duỗi thẳng cánh tay chỉ vào cổng vòm rống giận: “Đi! Ngươi hiện tại liền đi nói cho ta! Đem hết thảy chuyện ta làm nói cho hắn! Nếu hắn trừng phạt, ta nhận mệnh, từ nay về sau tùy ý các ngươi làm nhục! Nếu hắn không phạt, vậy thì các ngươi chờ bị kéo ra trượng tễ! ! !” Hai chữ “trượng tễ” cuối cùng ta gằn âm cực nặng, hận không thể cắn vỡ hàm răng trong miệng!
Ta tại đánh cuộc, đánh cuộc Liệt Minh Dã có thể vì bọn nha hoàn càn rỡ trị tội ta hay không. Hành vi ngày thường của bọn nha hoàn hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, ta làm như vậy chỉ là tự vệ! Chỉ thế mà thôi!
Âm rơi, nha hoàn ất lập tức đình chỉ hết thảy thanh âm, tay trái che mặt, tay phải che miệng. Đồng tử co rút cực kỳ nhanh, hiện rõ sợ hãi.”A —— không nên —— không nên ——” một hồi lâu sau, nàng cuồng loạn thét chói tai , từ trên mặt đất bò lên, như phát điên chạy ra khỏi “Lan uyển” .
Nhìn nàng ly khai khỏi gian độc viện của chính mình, ta ở trong viện ngẩng cao đầu, ngửa mặt lên trời trường tiếu, “Ha ha ha ha —— ha ha ha ha ——” xả giận, trong lòng vô cùng sướng khoái! Hỏa phát xong, toàn thân thư sướng! Chỉ là, ta mặc dù cười, nhưng lại có một giọt lại một giọt nước mắt chảy ra khỏi vành mắt, hạ mặt xuống. Ngày ta đi qua, cũng gọi là sống sao? !