Sáng hôm sau, cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại dồn dập. Là trợ lý của cô trong thế giới này – cô gái nhỏ tên Tiểu Mễ, giọng run run vang lên:
— Chị Hạ! Có chuyện lớn rồi! Bên đoàn phim Mưa Sao Băng vừa đổi vai chính, họ muốn chị thử vai nữ phụ độc ác kia...
Cô bật dậy, mắt ánh lên tia sáng lạnh.
— Vai nữ phụ?
Tiểu Mễ cắn môi:
— Vâng... vai đó là người phản bội nữ chính, bị khán giả ghét cay ghét đắng. Ai cũng sợ nhận, chỉ có chị...
Cô khẽ cười.
— Được. Nhận đi.
【Cảnh báo!】
【Đó là vai phản diện! Nếu cô tiếp tục, hình tượng nhân vật sẽ sụp đổ, đường quay lại thế giới thực sẽ bị chặn!】
Cô thong thả đáp trong đầu:
— Tôi chưa bao giờ định quay lại.
Hệ thống im lặng, mãi mới nói được một câu run rẩy:
【Ký chủ... cô đang làm gì vậy?】
Cô chỉ mỉm cười:
— Tôi đang sống. Theo cách của mình.
Buổi thử vai diễn ra vào buổi chiều. Khi cô bước vào trường quay, cả đoàn im phăng phắc. Nữ chính Lâm Uyển cũng có mặt — cô ta là người đề cử bạn diễn, có lẽ không ngờ cô thật sự đến.
Đạo diễn cau mày:
— Cô Hạ, cô chắc muốn thử vai này sao? Nhân vật này... không dễ thương đâu.
Cô cởi áo khoác, ánh mắt lạnh nhạt:
— Tôi không cần dễ thương. Tôi chỉ cần thật.
Khi máy quay bật sáng, cô đứng giữa trường quay, hóa thân thành “kẻ phản bội” mà cả kịch bản đều ghét.
Giọng cô khàn khàn, từng chữ bật ra như lưỡi dao:
“Tôi không hối hận. Nếu phải chết để có được một chút tự do, tôi sẵn sàng.”
Không ai nói gì. Ngay cả đạo diễn cũng quên hô “Cắt”.
Không còn là diễn — mà là cô đang sống lại khoảnh khắc của chính mình.
Kết thúc buổi thử, cả đoàn phim im lặng, sau đó vang lên tiếng vỗ tay dồn dập.
Đạo diễn tiến đến, mắt sáng rực:
— Tốt! Rất tốt! Cô Hạ, vai này chỉ có cô diễn được.
Hệ thống lại kêu inh ỏi trong đầu cô:
【Cảnh báo cấp cao! Cốt truyện gốc đã bị lệch 47%! Nữ chính mất vị trí trung tâm! Nếu tiếp tục, thế giới này có thể sụp đổ!】
Cô khẽ bật cười, ngón tay chạm vào không khí như thể trêu chọc thứ “luật lệ vô hình” đang trói buộc mình.
— Thế giới sụp đổ à? Tốt thôi. Vậy tôi sẽ là người đập nó xuống, rồi dựng lại từ đầu.
Vài ngày sau, đoạn video thử vai của cô bị rò rỉ lên mạng.
Bình luận bùng nổ:
【Đây mà là vai phụ à? Cô ấy như nuốt trọn cả màn hình!】
【Ánh mắt đó... lạnh mà thật, tôi nổi da gà.】
【Có khi nào chúng ta đã ghét nhầm người?】
Cô nhìn dòng bình luận tuôn như thác, chỉ cười nhạt.
Thế giới này, người ta chỉ tin điều kịch bản viết sẵn — cho đến khi ai đó xé toang nó ra.
【Ký chủ, cô đang làm lung lay cốt truyện gốc. Nếu thế giới sụp đổ, cô sẽ cùng nó biến mất!】
Cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời ảo mờ của thế giới truyện, khẽ nói:
— Nếu phải biến mất để được sống thật, tôi không sợ.
Trong khoảnh khắc đó, ánh sáng trên màn hình chập chờn — và hệ thống, lần đầu tiên, không thể xác định kết cục của cô.