vạn hồn ma tôn

Chương 4: Ẩn Mình Trong Phàm Trần Và Nghề Mới Của Kẻ Bất Đạo


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thoát Ly Thủy Vực Và Cảm Giác Bị Truy Sát

Lâm Phàm bơi ngược lên đường hầm bí mật với tốc độ nhanh nhất có thể, không dám quay đầu nhìn lại. Áp lực của ba cường giả Trúc Cơ Kỳ phía sau như những ngọn núi đè nặng lên tinh thần cậu. Vết thương do Thủy Tiễn gây ra ở ngực đang nhức nhối, nhưng nỗi sợ hãi và quyết tâm đã át đi cơn đau thể xác.

Khi vừa thoát khỏi cửa hầm, Lâm Phàm lập tức kích hoạt một Phù Lục Tốc Hành cấp thấp mà cậu tìm được trong túi càn khôn của những tên tu sĩ đã chết. Chiếc phù lục đẩy cậu bay vụt đi như một mũi tên.

"Tên nhóc tà tu kia, đừng hòng chạy thoát!" Giọng nói gầm gừ đầy giận dữ của cường giả Trúc Cơ vang vọng phía sau, nhưng may mắn là hắn không thể xác định được vị trí chính xác của cậu ngay lập tức.

Lâm Phàm hiểu rằng hắn đã gây thù với một thế lực lớn. Thủy Long Môn sẽ không bao giờ để yên cho một tu sĩ Luyện Khí dám làm bị thương Trúc Cơ Sư Thúc của họ và cướp đi Mảnh Vỡ Vạn Cổ Thạch Bích quý giá.

"Ta cần phải rời xa Thủy Vực ít nhất ba ngàn dặm!" Lâm Phàm tự nhủ.

“Đừng lo lắng quá, tiểu tử. Vết thương của tên Trúc Cơ đó không nhẹ đâu. Tử Hồn Chỉ đã đánh vào Linh Hồn hắn, hắn cần ít nhất nửa năm để phục hồi hoàn toàn Thần Thức. Ngươi có thời gian,” Lão Quái Tử Thần trấn an trong đầu Lâm Phàm. “Nhưng ngươi cần một nơi ẩn mình. Ta không thể giúp ngươi che giấu tu vi vĩnh viễn.”

Lâm Phàm dùng hết sức bình sinh, chạy xuyên qua các cánh rừng và ngọn đồi, bỏ lại Thủy Châu Thành. Cậu tiêu hao hết Linh Lực Tầng Sáu và cạn kiệt toàn bộ số Phù Lục tốc hành.

Sau hai ngày hai đêm lẩn trốn, cậu dừng lại ở một vùng núi hoang vắng, cách xa Tu Chân Giới. Cậu dùng một chút đất đá để che chắn, rồi nhanh chóng bắt đầu Tu Luyện Hồi Phục.

Cậu tập trung vào Bất Diệt Luyện Hồn Quyết. Với sự hỗ trợ của Vạn Hồn Lô và năng lượng hấp thụ được từ Mảnh Vỡ Thạch Bích, Linh Lực tinh hoa nhanh chóng tái tạo, phục hồi thương tích và củng cố tu vi Tầng Sáu.

Cải Trang Và Bán Dược Thảo Giả

Sau khi hồi phục và cảm thấy đủ an toàn, Lâm Phàm quyết định ẩn mình tại Vĩnh An Thành. Đây là một thành phố phàm nhân lớn, sầm uất, nằm ở biên giới giữa Vân Lam Quốc Phàm Nhân và Tu Chân Giới Sơ Cấp. Tu sĩ không được phép gây chiến ở đây, và sự hỗn tạp của người phàm và tu sĩ cấp thấp là lớp ngụy trang hoàn hảo.

Để hòa nhập, Lâm Phàm phải thay đổi hoàn toàn hình dáng. Cậu dùng một Pháp Thuật Huyễn Thân cấp thấp (mua được từ túi càn khôn của tên Trương Kiện) để thay đổi màu tóc từ đen sang xám tro, khuôn mặt trở nên già dặn hơn vài tuổi, và vẻ ngoài trông như một thầy thuốc lang thang mệt mỏi.

Vấn đề lớn nhất của Lâm Phàm lúc này là Linh Thạch. Cậu không thể mãi mãi dựa vào Linh Thạch cướp được.

“Tiểu tử, với khả năng của Vạn Hồn Lô, ngươi không cần phải săn Yêu Thú hay khai thác khoáng sản đâu,” Lão Quái Tử Thần chỉ dẫn. “Ngươi có thể làm một nghề mà chỉ những kẻ có Thần Thức mạnh mẽ mới làm được: Luyện Giả Phi Chính Thống.”

Luyện Giả Phi Chính Thống là những người sử dụng các phương pháp bí truyền để tinh luyện hoặc cải tạo các loại Linh Dược Phế Phẩm hoặc Dược Thảo Phàm Nhân thành các sản phẩm có giá trị thấp cho tu sĩ cấp thấp.

Lâm Phàm bắt đầu thử nghiệm. Cậu mua một số Dược Thảo Phàm Nhân thông thường với giá rẻ mạt, và một số Linh Dược Phế Phẩm bị các Luyện Dược Sư vứt bỏ.

Cậu đặt chúng vào Vạn Hồn Lô. Thay vì đốt cháy chúng thành tro, Vạn Hồn Lô dùng Ánh Sáng Thanh Lọc của nó để loại bỏ tạp chất và tăng cường một chút Linh Tính còn sót lại.

Kết quả là một loại Bổ Khí Hoàn có tác dụng gấp đôi Dược Thảo bình thường, hoặc một loại Tẩy Tủy Dịch cấp thấp có thể giúp người phàm cải thiện căn cốt một chút.

"Hoàn hảo!" Lâm Phàm thốt lên.

Dù không thể so sánh với Linh Dược chính tông, nhưng những sản phẩm này rất được ưa chuộng bởi những tu sĩ Luyện Khí Tầng Thấp không đủ khả năng mua Linh Dược đắt đỏ.

Lâm Phàm mở một quầy hàng nhỏ trong khu phố buôn bán lộn xộn của Vĩnh An Thành. Cậu tự xưng là "Lão Hám"—một lão lang y kỳ quái chuyên bán các loại "Thần Dược bí truyền".

Lãnh Ngộ Trận Pháp và Thần Thức Tăng Cường

Công việc kinh doanh của Lâm Phàm nhanh chóng phát đạt. Cậu kiếm được đủ Linh Thạch để duy trì việc tu luyện và mua sắm các vật phẩm cần thiết. Nhưng điều quan trọng nhất là cậu có thời gian để tập trung vào Bất Diệt Luyện Hồn Quyết.

Với sự hỗ trợ từ năng lượng của Mảnh Vỡ Vạn Cổ Thạch Bích còn sót lại trong cơ thể, Thần Thức của Lâm Phàm tăng trưởng với tốc độ kinh hoàng. Thần Thức mạnh không chỉ giúp cậu Luyện Dược Phi Chính Thống dễ dàng hơn, mà còn giúp cậu tiến xa hơn trong lĩnh vực mà cậu có Thiên Phú Đột Biến—Trận Pháp.

“Tiểu tử, khi Linh Hồn ngươi mạnh lên, ngươi sẽ dễ dàng thấy được Luật Lệ vận hành của Thiên Địa. Trận Pháp chỉ là sự áp dụng những luật lệ đó,” Lão Quái Tử Thần giải thích.

Lâm Phàm mua một bản Trận Pháp Sơ Giải đơn giản. Với Thần Thức đã được cường hóa, cậu có thể “thấy” dòng chảy Linh Khí và các điểm sinh tử của Trận Pháp như thể chúng là những đường thẳng được vẽ sẵn.

Chỉ trong một tuần, cậu đã thành thạo mọi Trận Pháp cơ bản. Trong một tháng, cậu đã có thể tự mình bố trí một số Trận Pháp Phòng Ngự Cấp Thấp quanh căn nhà trọ của mình.

Việc học Trận Pháp không chỉ là kiến thức, mà còn là một hình thức tu luyện cho Thần Thức.

Thần Thức càng mạnh, Lâm Phàm càng thấy rõ những khe hở trong tu luyện.

Một đêm nọ, khi cậu đang ngồi thiền, cậu cảm thấy Thần Thức mình chạm đến một điểm giới hạn.

Ầm!

Thần Thức của cậu như một dòng sông bị vỡ đê, tràn ra khắp căn phòng. Cậu có thể "quét" qua các căn nhà lân cận, thấy được người phàm đang ngủ, thấy được các tu sĩ cấp thấp đang tu luyện.

Lão Quái Tử Thần vui mừng: “Thần Thức đã đạt đến Ngưỡng Độ Trúc Cơ! Mặc dù tu vi ngươi mới Tầng Sáu, nhưng Thần Thức của ngươi đã mạnh bằng một cường giả Trúc Cơ Sơ Kỳ. Đây là lợi thế Bất Đạo! Dùng Thần Thức mạnh mẽ để Áp Chế đối thủ!”

Với Thần Thức mạnh mẽ, Lâm Phàm đã có thể giải quyết được vấn đề lớn nhất của mình: Tốc độ tu luyện chậm chạp. Cậu dùng Thần Thức mạnh để điều khiển Vạn Hồn Lô một cách tinh vi hơn, khiến nó phát huy tối đa khả năng Thanh Lọc Linh Khí.

Cơ Duyên Đến Từ Phế Phẩm

Vào một buổi chiều tại quầy hàng, một tu sĩ Trúc Cơ Sơ Kỳ bước tới. Hắn mặc y phục của một gia tộc nhỏ và có vẻ mặt đầy kiêu ngạo.

"Ngươi là 'Lão Hám'?" Hắn hỏi với giọng khinh miệt. "Ta nghe nói ngươi có khả năng biến Phế Phẩm thành bảo bối. Ngươi có dám đụng vào thứ này không?"

Hắn ném ra một Mảnh Vỡ Pháp Khí đen sì, bề mặt lấm tấm những đốm màu xanh lá cây rỉ sét.

Lâm Phàm cầm lấy. Vừa chạm vào, Vạn Hồn Lô trong ngực cậu đã phát ra một luồng nhiệt mạnh mẽ.

“Tiểu tử! Đây không phải là Phế Phẩm! Đây là một mảnh vỡ của Trấn Hồn Bia! Dù chỉ là một mảnh nhỏ, nhưng nó chứa đựng Tinh Hoa Linh Hồn bị phong ấn. Nó là thức ăn tuyệt vời cho Vạn Hồn Lô!” Lão Quái Tử Thần gần như gầm lên vì phấn khích.

Thực chất, mảnh vỡ này là một cái bẫy. Trấn Hồn Bia là Pháp Khí có khả năng hấp thụ và giam cầm Linh Hồn. Nếu tu sĩ bình thường dùng Linh Khí chạm vào, họ sẽ bị Linh Hồn bị giam cầm phản phệ, gây tổn thương.

"Hắn đang thử ta," Lâm Phàm nghĩ.

Lâm Phàm nhếch mép, vẻ mặt mệt mỏi của "Lão Hám."

"Vị công tử này, ta chỉ là lão lang y, không phải luyện khí sư. Pháp Khí này đầy Hồn Lực Cặn Bã, không đáng giá." Lâm Phàm dùng một chiếc khăn vải bọc mảnh vỡ và trả lại.

"Tuy nhiên," Lâm Phàm đột nhiên thay đổi giọng điệu. "Ta có thể dùng phương pháp bí truyền để thanh lọc Hồn Lực Cặn Bã này cho ngươi. Đổi lại, ta lấy một nửa Hồn Lực đã thanh lọc, và ngươi phải trả cho ta năm mươi Linh Thạch Trung Phẩm."

Năm mươi Linh Thạch Trung Phẩm là một con số khổng lồ đối với tu sĩ cấp thấp.

Tên Trúc Cơ Sơ Kỳ cười lớn, nghĩ rằng Lâm Phàm đang tham lam. "Được! Ngươi dám đòi giá cao như vậy, ta sẽ xem ngươi làm cách nào. Nhưng nếu thất bại, ta sẽ biến ngươi thành Linh Hồn nô lệ của ta!"

Lâm Phàm bình tĩnh nhận mảnh vỡ và nói sẽ trả lại trong ba ngày.

Đêm đó, Lâm Phàm tiến hành Luyện Hóa bí mật. Cậu dùng Bất Diệt Luyện Hồn Quyết và Vạn Hồn Lô để chủ động hút những Hồn Lực Cặn Bã từ mảnh vỡ.

Đúng như Lão Quái Tử Thần nói, những Hồn Lực này không phải là Tinh Hoa Linh Hồn, mà là Phế Thải của nó—những cảm xúc tiêu cực, sự hỗn loạn. Vạn Hồn Lô vui vẻ nuốt chửng chúng, thanh lọc chúng thành một lượng lớn Linh Lực Tinh Hoa!

Ầm Ầm!

Linh Lực Tinh Hoa từ Vạn Hồn Lô tuôn ra, không ngừng đổ vào đan điền.

Luyện Khí Tầng Bảy!

Tu vi của Lâm Phàm lại đột phá! Hơn nữa, sau khi thanh lọc, mảnh vỡ của Trấn Hồn Bia trở nên tinh khiết hơn, và giờ đây đã có thể hấp thụ thêm Hồn Lực mới.

Đột Phá Luyện Khí Tầng Tám và Cơ Hội Mới

Ba ngày sau, tên tu sĩ Trúc Cơ quay lại.

Lâm Phàm trả lại mảnh vỡ. "Vị công tử, ta đã thanh lọc nó. Ngươi có thể kiểm tra."

Tên tu sĩ Trúc Cơ Sơ Kỳ dùng Thần Thức quét qua, kinh ngạc. Mảnh vỡ không còn Hồn Lực Cặn Bã phản phệ, và thậm chí còn có vẻ dễ điều khiển hơn.

"Ngươi... ngươi làm bằng cách nào?"

"Đó là bí mật của ta, công tử."

Sau một hồi do dự, tên Trúc Cơ trả cho Lâm Phàm năm mươi Linh Thạch Trung Phẩm. Hắn nhìn Lâm Phàm với ánh mắt vừa nghi ngờ vừa tham lam. Hắn biết, bí mật của "Lão Hám" này có thể lớn hơn cả môn phái của hắn.

Sau khi tên Trúc Cơ đi khỏi, Lâm Phàm nhanh chóng thu dọn quầy hàng. Cậu biết, tên này sẽ sớm quay lại với nhiều người hơn để ép cậu giao nộp bí mật.

Cậu đã có năm mươi Linh Thạch Trung Phẩm và một lượng lớn Linh Lực Tinh Hoa từ mảnh vỡ. Cậu trở về nhà trọ, lập tức bế quan.

Linh Lực Tinh Hoa được giải phóng hoàn toàn.

Rầm!

Luyện Khí Tầng Tám!

Chỉ trong một thời gian ngắn, Lâm Phàm đã thăng liền ba tầng, đều nhờ vào Vạn Hồn Lô và Bất Diệt Luyện Hồn Quyết—con đường Bất Đạo.

“Tốt! Rất tốt! Ngươi đã vượt xa các thiên tài Luyện Khí Kỳ của Tiên Giới! Giờ đây, với tu vi Tầng Tám và Thần Thức Trúc Cơ, ngươi đã có thể tự bảo vệ mình trong Thành Phố này,” Lão Quái Tử Thần hào hứng. “Nhưng ngươi không thể ở đây lâu. Mảnh Vỡ Thạch Bích thứ hai, ở Thủy Vực, đang được cất giữ cẩn thận ở Hồ Linh Dược của một Gia Tộc nhỏ gần đây. Chúng ta cần nó để ngươi đột phá Luyện Khí Đỉnh Phong và chuẩn bị Trúc Cơ!”

Lâm Phàm mở mắt, ánh sáng lóe lên trong đôi mắt xám tro. Cậu đã có tiền, có sức mạnh, và có mục tiêu rõ ràng. Con đường tu luyện của cậu đã được mở ra, không phải bằng chính đạo, mà bằng con đường Bất Đạo đầy rẫy hiểm nguy nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ.

Trốn thoát, ẩn mình, và kiếm tài nguyên bằng chính khả năng của mình—Lâm Phàm đã hoàn thành Quyển đầu tiên của hành trình Bất Đạo.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×