về nơi có em

Chương 22: Thêm Một Cơ Hội


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Quyết định giúp đỡ Hoàng và Phong của Đạt và Mai đã khiến nhiều người bất ngờ. Ông Toàn lo lắng, ông nói: "Đạt, Mai, hai người nên suy nghĩ lại đi. Hai người đã từng bị họ làm hại, giờ lại giúp họ, lỡ họ lại phản bội thì sao?" Tuy nhiên, Đạt và Mai vẫn kiên quyết. "Ông Toàn, chúng tôi tin rằng, con người có thể thay đổi. Chúng tôi tin vào sự lương thiện trong họ."

Đạt và Mai đã gặp lại Hoàng và Phong. Sau nhiều năm, hai anh em họ đã không còn vẻ ngạo mạn, hung hăng ngày nào. Họ đã trưởng thành hơn, trầm tĩnh hơn. Họ đã cúi đầu xin lỗi Đạt và Mai, nước mắt chảy dài. "Chúng tôi xin lỗi, anh Đạt, chị Mai. Chúng tôi đã sai rồi. Chúng tôi đã hối hận lắm rồi," Hoàng nói, giọng nói đầy sự ăn năn.

Đạt và Mai đã không trách cứ. Họ đã tha thứ cho Hoàng và Phong. Đạt đã đề nghị Hoàng làm việc cho anh, với vai trò là một người quản lý dự án. "Hoàng, tôi biết cậu rất có tài, nhưng cậu đã đi sai đường. Giờ đây, cậu hãy dùng tài năng của mình để làm những việc tốt." Mai đã đề nghị Phong làm việc cho cô, với vai trò là một người quản lý tài chính. "Phong, em có một bộ óc tính toán rất tốt. Hãy dùng nó để giúp đỡ mọi người, chứ không phải để làm những việc sai trái."

Hoàng và Phong đã vô cùng cảm động. Họ đã không ngờ, Đạt và Mai lại cho họ một cơ hội. Họ đã đồng ý làm việc cho Đạt và Mai, và đã thề sẽ không bao giờ phản bội họ nữa.

Với sự giúp đỡ của Đạt và Mai, Hoàng và Phong đã bắt đầu làm lại cuộc đời. Họ đã làm việc rất chăm chỉ, rất tận tâm. Họ đã giúp đỡ Đạt và Mai rất nhiều, và đã trở thành những người bạn, những người đồng hành đáng tin cậy.

Cuộc sống của họ đã trở lại với sự bình yên. Họ đã có một cuộc sống trọn vẹn, một cuộc sống mà họ đã từng mơ ước. Họ đã tìm thấy được sự bình yên, không phải ở một thành phố xa hoa, mà ở chính nơi mà họ đã từng muốn rời xa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×