Cuộc sống của Đạt và Mai cứ thế êm đềm trôi đi trong sự sung túc và bình yên mà họ đã dày công xây dựng. Giờ đây, họ không còn chỉ sống cho riêng mình mà còn sống vì một lý tưởng lớn hơn. Sau những chuyến đi công tác, Đạt và Mai đã quyết định thành lập một quỹ từ thiện mang tên "Quỹ Nâng Bước Xanh". Mục tiêu của quỹ là giúp đỡ các bạn trẻ có hoàn cảnh khó khăn nhưng có đam mê với nông nghiệp sạch và kiến trúc bền vững. Họ đã dành một phần lợi nhuận từ khu du lịch sinh thái để đầu tư vào quỹ, đồng thời kêu gọi các doanh nghiệp, các nhà hảo tâm cùng chung tay. Quỹ đã giúp đỡ được rất nhiều bạn trẻ, tài trợ cho họ học hành, cho họ vốn để khởi nghiệp. Nhiều bạn trẻ đã thành công, và họ đã quay trở lại giúp đỡ những người khác, tạo nên một chuỗi giá trị nhân văn bền vững.
Đạt và Mai giờ đây không còn phải lo lắng về những âm mưu, những đe dọa từ Hoàng hay Phong nữa. Hai anh em họ đã thực sự thay đổi, đã trở thành những người bạn, những người đồng hành đáng tin cậy. Hoàng và Phong đã trở thành những cộng sự đắc lực của Đạt và Mai trong việc phát triển các dự án mới. Họ đã cùng nhau xây dựng thêm nhiều khu du lịch sinh thái khác, ở nhiều tỉnh thành, mang lại công ăn việc làm cho hàng nghìn người dân. Hoàng, với tài năng kiến trúc bẩm sinh, giờ đã trở thành cánh tay phải của Đạt, phụ trách việc thiết kế và giám sát các công trình mới. Phong, với sự thông minh và am hiểu tài chính, đã giúp Mai quản lý nguồn vốn, đảm bảo các dự án được vận hành một cách hiệu quả và minh bạch.
Mỗi khi rảnh rỗi, hai gia đình lại tụ họp. Bữa cơm gia đình không còn chỉ có Đạt, Mai và hai con mà còn có thêm Hoàng, Phong và gia đình nhỏ của họ. Tiếng cười nói, tiếng trẻ con nô đùa vang vọng khắp căn nhà gỗ nhỏ. Mai và Lan, vợ của Phong, đã trở thành những người chị em thân thiết. Họ thường cùng nhau nấu ăn, cùng nhau chăm sóc các con. Đạt và Hoàng, hai người từng là kẻ thù, giờ đã trở thành những người anh em chí cốt. Họ cùng nhau đi câu cá, cùng nhau uống trà, cùng nhau kể lại những câu chuyện cũ, và cùng nhau cười.
Một buổi tối, khi cả gia đình đã ngủ say, Đạt và Mai đã cùng nhau ra vườn, ngồi trên chiếc võng ngoài sân, ngắm trăng. Ánh trăng sáng vằng vặc, soi rõ khuôn mặt của Mai. Đạt ngắm nhìn vợ, lòng anh tràn ngập tình yêu. Anh không thể tin rằng, sau bao nhiêu sóng gió, anh và Mai vẫn ở bên nhau, vẫn hạnh phúc như thuở ban đầu. Đạt nhẹ nhàng đưa tay, vuốt ve mái tóc Mai, hôn lên trán cô. "Mai, anh đã có một cuộc đời hạnh phúc. Anh đã có em, có các con, có một sự nghiệp thành công. Anh không còn mong muốn gì hơn nữa." Mai mỉm cười, đôi mắt cô long lanh. "Em cũng vậy, Đạt. Em cảm ơn anh, vì đã cho em một cuộc đời hạnh phúc."