Đám cháy đã tàn phá một phần khu vườn, nhưng không thể dập tắt ý chí của Đạt và Mai. Sáng hôm sau, khi người dân trong làng biết chuyện, họ đã kéo đến giúp đỡ. Người thì mang cây giống đến, người thì giúp dọn dẹp, người thì quyên góp tiền. Sự đoàn kết của bà con trong làng đã khiến Đạt và Mai vô cùng cảm động. Họ hiểu, họ không hề đơn độc trong cuộc chiến này.
Đạt và Mai đã làm việc quên mình. Họ cùng nhau dọn dẹp đống đổ nát, trồng lại cây mới. Dù mệt mỏi, nhưng họ không hề nản lòng. Mỗi khi Đạt thấy Mai mệt mỏi, anh lại động viên cô. "Mai, cố lên, chúng ta sẽ làm lại từ đầu."
Mai mỉm cười, ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng. "Em tin anh mà, anh Đạt."
Trong lúc đó, Hoàng vẫn tiếp tục theo dõi nhất cử nhất động của Đạt. Hắn ta tức giận khi thấy Đạt không hề gục ngã, mà còn nhận được sự giúp đỡ của người dân trong làng. Hoàng đã dùng những thủ đoạn cuối cùng, hắn ta thuê người giả danh là cán bộ địa phương, đến để gây khó dễ cho Đạt, thậm chí là tìm cách thu hồi đất của gia đình anh.
Đạt đã lường trước được điều này. Anh đã liên hệ với luật sư, và cùng với sự giúp đỡ của luật sư, anh đã vạch trần âm mưu của Hoàng. Đạt đã thu thập đủ bằng chứng về những hành vi phạm pháp của Hoàng, từ việc đe dọa, phá hoại, cho đến việc giả danh cán bộ nhà nước.
Đạt và Mai đã tổ chức một cuộc họp với bà con trong làng, kể lại tất cả sự việc. Bà con trong làng vô cùng tức giận, họ đã cùng nhau đứng lên, tố cáo hành vi của Hoàng với chính quyền địa phương.
Trước sức ép của dư luận và chính quyền, Hoàng đã phải chịu khuất phục. Hắn ta bị bắt giữ và phải đối mặt với những bản án nghiêm khắc.
Sau khi Hoàng bị bắt, khu vườn trở lại với sự bình yên vốn có. Đạt và Mai đã dồn toàn bộ tâm huyết để xây dựng lại khu vườn. Với sự giúp đỡ của bà con trong làng và bạn bè của Đạt, khu vườn sinh thái đã trở lại với vẻ đẹp vốn có, thậm chí còn đẹp hơn, hiện đại hơn.
Khu du lịch sinh thái của Đạt và Mai đã chính thức đi vào hoạt động. Khách du lịch đến từ khắp nơi, họ rất thích không gian xanh mát, không khí trong lành và những món ăn dân dã ở đây. Đạt và Mai trở thành "cặp đôi vàng" của làng, được mọi người ngưỡng mộ.
Một buổi chiều, khi khu vườn đã trở lại với sự yên bình, Đạt và Mai ngồi trên chiếc võng ngoài sân, nhìn ra khu vườn xanh mướt. Đạt nắm tay Mai, giọng nói đầy sự xúc động: "Mai, chúng ta đã làm được rồi."
Mai mỉm cười, nước mắt chảy dài. "Vâng, chúng ta đã làm được rồi."
Đạt cúi xuống, hôn lên môi Mai. Nụ hôn này không chỉ là sự lãng mạn, mà còn là sự chiến thắng, là sự thăng hoa của tình yêu. Họ đã cùng nhau vượt qua bao khó khăn, thử thách, và cuối cùng đã đạt được hạnh phúc.
Đạt và Mai quyết định kết hôn. Đám cưới của họ được tổ chức tại chính khu vườn sinh thái, với sự chứng kiến của tất cả mọi người trong làng. Đó là một đám cưới giản dị, ấm áp, nhưng lại tràn đầy tình yêu và hạnh phúc.
Sau đám cưới, Đạt và Mai cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc. Họ có một căn nhà gỗ nhỏ xinh xắn ngay giữa khu vườn, nơi họ có thể nhìn thấy nhau mỗi ngày. Họ có một vườn hoa giấy thật lớn, nơi họ có thể ngồi ngắm trăng mỗi đêm. Và họ có một cuộc sống bình yên, đủ đầy, nơi mà tình yêu của họ đã nảy mầm và phát triển.
Đạt không còn là một kiến trúc sư tài năng ở thành phố nữa, mà là một người nông dân, một người chồng, một người cha hạnh phúc. Mai không còn là một cô giáo nhỏ bé, mà là một người vợ, một người mẹ, một người phụ nữ quyền lực, luôn sát cánh bên chồng.
Họ sống một cuộc sống đơn giản, không bon chen, không toan tính. Họ có con, những đứa trẻ khỏe mạnh, hồn nhiên, lớn lên trong tình yêu thương của ba mẹ và sự che chở của khu vườn.