Vị của sếp

Chương 3: Phòng Họp Không Khóa Cửa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.


Từ sau nụ hôn bất ngờ trong buổi trưa vắng lặng ấy, Nhã Vy không thể nào giữ được sự bình thản khi đối diện với Lâm Khải. Dù cả hai đều im lặng, vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng ánh mắt anh mỗi lần nhìn cô lại như có lửa. Một thứ nhiệt độ ngấm ngầm nhưng dai dẳng, thiêu đốt cô từ bên trong.



Chiều hôm đó, phòng Marketing có cuộc họp nội bộ. Không khí căng thẳng bao trùm khi Lâm Khải trực tiếp chủ trì. Nhã Vy ngồi ở cuối bàn, cố gắng tập trung ghi chép, nhưng tim cô không ngừng loạn nhịp mỗi lần anh nhìn sang.



Cuộc họp kéo dài hơn dự kiến. Khi mọi người đã lần lượt rời khỏi, chỉ còn lại Nhã Vy đang thu dọn tài liệu. Cô cúi xuống gập laptop thì bất chợt nghe tiếng cạch – cánh cửa phòng họp khẽ khép lại, khóa từ bên trong.



Giật mình quay lại, cô thấy Lâm Khải đang đứng tựa lưng vào cửa, ánh mắt sâu hút và đầy u tối. Không còn là vẻ điềm đạm thường ngày nữa.



— “Em nghĩ anh không để ý sao?” – Giọng anh trầm và khàn, phá tan không khí yên tĩnh.


— “Suốt buổi em cố tình tránh ánh nhìn của anh.”



— “Em… em không có…” – Nhã Vy lùi lại, giọng run.



Lưng cô khẽ va vào mép bàn họp. Lâm Khải bước đến, đứng sát trước mặt cô. Một tay anh chống lên mặt bàn, khóa cô lại giữa cơ thể anh và tấm gỗ lạnh. Khoảng cách giữa họ gần tới mức hơi thở của anh khiến cô ngạt thở.



— “Em khiến anh muốn phát điên.” – Anh cúi đầu, môi gần chạm vào vành tai cô.


— “Anh đã cố kiềm chế… nhưng em cứ khiến anh mất kiểm soát.”



Một tay anh siết nhẹ lấy eo cô, rồi trượt dần xuống hông. Nhã Vy không thể cử động. Lý trí hét lên phải lùi lại, nhưng cơ thể lại phản bội. Khi môi anh lần xuống cổ cô, chậm rãi và đầy chiếm hữu, cô biết mình không còn khả năng kháng cự.



— “Cửa... chưa khóa...” – Cô thều thào, như cố níu lấy chút tỉnh táo cuối cùng.



— “Càng kích thích chứ sao.” – Anh khẽ cười, hơi thở nóng rực bên cổ cô.



Bàn tay anh lùa vào bên trong áo sơ mi, cảm nhận từng đường cong mềm mại, miết nhẹ lên làn da trần nóng bỏng, khám phá từng tấc thịt. Môi anh trượt xuống xương quai xanh, gặm nhấm, rồi thấp dần, để lại những dấu hôn nóng bỏng trên làn da nhạy cảm. Nhã Vy nắm chặt lấy vạt áo vest của anh, nhịp thở đứt đoạn, cơ thể cô uốn éo theo từng cú chạm của anh.


Khi anh nhẹ nhàng đẩy laptop sang bên, nhấc bổng cô lên và đặt cô nằm lên mặt bàn họp mát lạnh, tất cả lý trí trong cô vỡ vụn thành từng mảnh, tan biến không còn sót lại. Chỉ còn hơi thở dồn dập, hổn hển, ánh mắt ngập tràn khao khát, và thứ bản năng mãnh liệt không thể kìm hãm đang cuộn trào, thiêu đốt, và hòa quyện giữa họ.


Bên ngoài, tiếng bước chân lác đác vang lên trong hành lang. Nhưng bên trong căn phòng họp ấy, chỉ còn hai người, hai nhịp đập hòa làm một, hai cơ thể quấn quýt, thiêu rụi mọi giới hạn, trong một bản giao hưởng của khoái cảm và đam mê cấm kỵ.



trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!