Vị Sếp Độc Miệng Của Hứa Trợ Lý

Chương 12. Chiếc khăn quàng cổ ba mét: Vị Sếp Độc Miệng Của Hứa Trợ Lý


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

 

 

Năm nay sếp quyết định tổ chức sinh nhật tại nhà.

 

Sếp gọi tôi vào văn phòng, nói: “Trợ lý Hứa, có muốn thăng chức không?”

Có thể bạn thích

 

Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"

 

 

Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần

 

 

Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!

 

 

Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!

 

 

Tôi hào hứng.

 

Tôi làm việc chăm chỉ bao nhiêu năm, cuối cùng cũng được thăng chức rồi sao, là trưởng phòng hay là gì khác?

 

“Muốn ạ.” Tôi hỏi, “Là vị trí gì ạ?”

 

Sếp nheo mắt: “Tổng chỉ huy tổ chức sinh nhật.”

 

Tôi: "..."

 

Cút!

 

 

 

Đồng nghiệp thấy tôi mặt mày ủ rũ, hỏi tôi: “Đa Nhi, cậu sao vậy?”

 

Tôi muốn khóc mà không có nước mắt: “Sếp bảo tớ làm tổng chỉ huy tổ chức sinh nhật cho anh ấy.”

 

Đồng nghiệp vỗ vai tôi: “Vậy thì tốt quá rồi, Đa Nhi, nhớ gọi tôm hùm đất nhé, vị tỏi nhiều một chút.”

 

Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...

 

 

Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng

 

 

Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình

 

 

Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình

 

 

Tôi càng muốn khóc hơn.

 

 

 

 

 

Tôi chỉ muốn trà trộn vào ăn uống thôi, tôi không muốn làm ô sin.

 

 

 

Một ngày trước sinh nhật, sếp nói cho tôi nghỉ một ngày, bảo tôi đi trung tâm thương mại mua đồ với sếp.

 

Tôi hỏi sếp: “Mua gì ạ?”

 

“Không phải sắp sinh nhật rồi sao, ít nhất cũng phải mua dây ruy băng, đèn màu, cây thông Noel các thứ chứ.”

 

Tôi mặt đen xì: “Sếp, anh là đang tổ chức sinh nhật hay là Giáng sinh vậy?”

 

Sếp nghiêng đầu: “Có gì khác nhau sao, dù sao cũng đều là lấy danh nghĩa ngày lễ để ăn uống vui chơi.”

 

Anh nói cũng có lý, tôi không thể phản bác được.

 

 

 

Đi dạo với sếp cả buổi sáng, chân tôi muốn gãy luôn.

 

Sếp vẫn hào hứng chỉ trỏ: “Cái này, cái kia, tôi muốn hết.”

 

Muốn cái gì mà muốn.

 

Tôi ngăn sếp lại: “Sếp, chúng ta phải biết chi tiêu hợp lý, tiền phải tiêu đúng chỗ, chứ không phải mua sắm bừa bãi.”

 

Sếp ra vẻ hiểu chuyện ồ một tiếng: “Giờ đã bắt đầu quản lý chi tiêu rồi à.”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Từ trung tâm thương mại ra về, lên xe, sếp đưa thẻ cho tôi.

 

Tôi ngơ ngác.

 

Sếp nghiêm túc: “Từ hôm nay trở đi, để tránh tôi tiêu xài hoang phí, thẻ này cô giữ hộ tôi.”

Truyện tranh đang HOT

 

Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?

 

 

Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!

 

 

Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!

 

 

Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!

 

 

Tôi run rẩy nhận lấy: “Sếp, anh nghiêm túc à, không sợ em ôm tiền bỏ trốn sao?”

 

Sao sếp có thể tin tưởng em vô điều kiện như vậy?

 

Hình như nhìn thấu suy nghĩ của tôi, sếp thản nhiên nói: “Với cái gan thỏ đế của cô, tôi có để vàng trước mặt cô, cô cũng không dám lấy.”

 

Đau lòng quá sếp ơi.

 

 

 

“Sếp, anh muốn quà sinh nhật như thế nào, nói trước nhé, em không có tiền mua quà quá đắt.”

 

Sếp xoa xoa cổ: “Dạo này cổ hơi lạnh.”

 

Hiểu rồi.

 

Tôi thức cả đêm đan một chiếc khăn quàng cổ.

 

Sau khi sinh nhật kết thúc, sếp giữ tôi lại: “Trợ lý Hứa, cô là đang tặng khăn quàng cổ hay là tặng thần khí tự sát vậy?”

 

Tôi cúi đầu im lặng.

 

Chiếc khăn quàng cổ đó, vô tình đan quá dài, dài đến ba mét.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!