Mưa rả rích tạt vào mái tôn ọp ẹp, hòa cùng tiếng sấm rền vang trong bầu trời xám xịt. Hiếu, cậu bé mười tuổi, co mình trong góc nhà, ôm chặt đứa em gái mới biết đi là Hoa vào lòng. Lửa đang âm ỉ bên ngoài, khói bắt đầu len lỏi vào từng khe cửa. Cậu nghe thấy tiếng nổ lớn từ phía bếp, rồi cả căn nhà chao đảo. Cha mẹ cậu đã không kịp thoát ra. Tiếng la hét, tiếng kính vỡ, mùi khét lẹt của khói lẫn lửa khiến Hiếu như hóa đá.
Hoa bấu chặt lấy áo cậu, đôi mắt tròn xoe nhìn Hiếu với sự sợ hãi thuần khiết. “Anh… anh ơi…” tiếng cô bé yếu ớt vang lên giữa cơn hỗn loạn. Hiếu hít một hơi thật sâu, tự nhủ phải bình tĩnh. Cậu xốc Hoa lên vai, lùi lại phía cửa sổ phía sau, nơi có ánh sáng le lói. Nhưng không kịp, ngọn lửa đã lan quá nhanh, cậu và em gái bị kẹt trong căn phòng nhỏ.
Đêm ấy, Hiếu ôm Hoa sát vào lòng, mặc cho lửa thiêu rụi tất cả xung quanh. Cả hai ngủ thiếp đi trong cơn mệt mỏi và sợ hãi tột độ. Khi tỉnh giấc, lửa đã tắt, mưa đã ngừng, nhưng Hoa… không còn bên cậu nữa. Tim Hiếu như nghẹn lại. Cậu lồm cồm bò dậy, tìm khắp nơi, gọi tên em liên tục, mà chỉ còn lại tiếng vang trống rỗng.
Tiếng khóc và nỗi hoảng loạn khiến Hiếu cảm thấy tê dại. Cậu lục tung đống đổ nát, mắt đỏ hoe, mũi cay xè vì khói và nước mưa. “Hoa… em đâu rồi…” giọng cậu khàn đặc. Không ai trả lời. Trong khoảnh khắc ấy, cậu hiểu rằng mình đã mất đi tất cả. Nhưng lòng cậu tràn đầy một quyết tâm: dù phải đi đến chân trời góc biển, cậu sẽ tìm lại em gái.
Những ngày sau đó, Hiếu sống lang thang, xin ăn, ngủ nơi góc chợ, nhặt từng đồng tiền lẻ để sống qua ngày. Cậu gặp những người tốt bụng giúp đỡ, nhưng cũng nhiều ánh mắt khinh rẻ, những lời đàm tiếu về một cậu bé mồ côi, lang thang. Mỗi đêm, cậu ôm tấm hình duy nhất còn sót lại của gia đình, nhìn vào đôi mắt đầy nỗi buồn của cha mẹ và tự nhủ: “Anh sẽ không bỏ em lại… không bao giờ…”
Nhưng số phận dường như vẫn chưa buông tha. Một hôm, trong cơn mưa bão, khi Hiếu ngủ thiếp đi trong một góc xó, cậu mơ thấy Hoa gọi tên mình. Tiếng gọi trong mơ vang vọng, nhưng khi mở mắt ra, cậu vẫn một mình. Chính khoảnh khắc ấy, Hiếu nhận ra con đường phía trước sẽ dài và đầy nguy hiểm. Anh không còn thời gian để sợ hãi. Anh phải trở nên mạnh mẽ để bảo vệ đứa em bé bỏng của mình, dù bất cứ giá nào.
Từ đây, hành trình của Hiếu bắt đầu. Một cậu bé mồ côi, cô độc giữa thế giới rộng lớn, với trái tim đầy tình cảm, lòng quyết tâm và nỗi đau mất mát – cậu sẽ đi tìm Hoa, bất chấp bão tố, nguy hiểm, và cả những cám dỗ tối tăm của thế giới giang hồ mà số phận sẽ buộc cậu bước vào…