vòng xoáy cuộc đời

Chương 2: Những ngày lang thang khó nhọc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau đêm định mệnh ấy, Hiếu bước ra khỏi đống đổ nát của ngôi nhà cũ, đôi chân trần lấm lem bùn đất, áo quần ướt sũng mưa. Cậu biết rằng thế giới bên ngoài sẽ không dễ dàng với một cậu bé mồ côi mười tuổi. Nhưng trong lòng cậu chỉ có một mục tiêu duy nhất: tìm lại Hoa, đứa em gái bé bỏng mà cậu đã mất trong cơn hỏa hoạn.

Mỗi ngày trôi qua là một thử thách sống còn. Cậu lượm ve chai, nhặt những đồng tiền lẻ mà người qua đường vứt bỏ, kiếm từng bữa cơm tạm. Đêm xuống, Hiếu tìm những góc hẻm khô ráo, nơi ít người qua lại để ngả lưng, ôm chặt chiếc áo nhỏ còn lại của em vào lòng như một món bảo bối. Trong những đêm lạnh giá, mưa tạt và gió rít từng hồi, cậu thường ngồi co ro, tưởng tượng Hoa đang ở đâu đó, an toàn, và tự nhủ rằng mình phải sống để bảo vệ em.

Nhưng cuộc sống không bao giờ dễ dàng. Cậu bị những kẻ đi lang thang lớn tuổi hơn trêu chọc, thậm chí đánh đập để chiếm đoạt thức ăn hay vài đồng tiền ít ỏi. Hiếu biết nếu chỉ dựa vào sức mạnh nhỏ bé của một đứa trẻ, cậu sẽ không tồn tại nổi. Thế nên, cậu học cách né tránh, học cách quan sát, học cách kiên nhẫn chờ cơ hội. Mỗi đòn roi, mỗi ánh mắt khinh bỉ đều biến thành động lực để cậu trưởng thành sớm hơn tuổi.

Cậu còn nhớ rõ những ngày đầu, khi đói bụng và mệt mỏi, Hiếu thường tìm đến những mái hiên, gầm cầu để trú mưa, nhưng đôi mắt nhỏ của Hoa trong ký ức vẫn như một ngọn lửa thắp sáng tâm hồn cậu. Cậu kể chuyện cho chính mình nghe về những trò chơi hồi còn nhỏ, những lần cười đùa bên em, để lòng không tê liệt bởi cô độc. Mỗi ký ức đều trở thành một mảnh ghép sức mạnh, giúp cậu đi tiếp dù chân đau, bụng đói và lòng trĩu nặng.

Nhưng tuổi thơ cũng không chỉ toàn nỗi đau. Hiếu gặp những người tốt bụng: bà lão bán vé số, cậu bé cùng cảnh ngộ, những người chủ quán nhỏ sẵn sàng cho cậu bữa cơm tối. Cậu học được cách kết nối, học cách tin người đúng lúc. Dù chỉ là sự giúp đỡ nhỏ, nó như những ánh sáng le lói, khiến cậu cảm nhận rằng thế giới vẫn còn nhân hậu, và có lẽ, Hoa cũng đang được che chở nơi nào đó.

Trong những ngày lang thang ấy, Hiếu bắt đầu nhận ra một điều: tìm em gái không chỉ là nhiệm vụ, mà là lý do để cậu sống. Cậu phải mạnh mẽ hơn, khôn ngoan hơn, và biết cả cách tự bảo vệ mình. Những bài học đầu đời, dù đắt giá bằng nước mắt và đau đớn, dần hun đúc một Hiếu kiên cường, một Hiếu không bao giờ bỏ cuộc.

Và từ đó, mỗi con đường, mỗi ngõ hẻm, mỗi mái nhà mà Hiếu đi qua đều là một bước gần hơn đến Hoa. Dẫu không biết em đang ở đâu, cậu tin rằng nếu giữ vững ý chí và tình thương dành cho em, một ngày nào đó, hai anh em sẽ lại gặp nhau.

Những ngày lang thang khó nhọc ấy, giữa mưa, gió và cơn đói, Hiếu không chỉ tìm kiếm em gái, mà còn tìm kiếm sức mạnh của chính mình – sức mạnh để bảo vệ, để yêu thương và để không bao giờ khuất phục trước số phận.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×