vươn lên giữa chốn công sở

Chương 34: Cuộc họp chiến lược quyết định


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tòa nhà trụ sở Aurora Group hôm nay dày đặc áp lực. Sau nhiều tuần chạy đua với các dự án, cuối cùng công ty đã bước vào giai đoạn cần phải đưa ra chiến lược tổng thể để đối đầu với những đối thủ lớn trên thị trường. Phòng họp lớn ở tầng mười lăm kín người, từ ban giám đốc đến các trưởng phòng đều có mặt. Không khí nghiêm túc và khẩn trương bao trùm, không ai dám lơ là.

Hạ Vy ngồi ở đầu bàn, ánh mắt sắc lạnh nhưng bình tĩnh. Bên cạnh cô là Minh Triết – Giám đốc tài chính, người gần đây thường xuyên đồng hành và hỗ trợ cô. Phía bên kia bàn là Khánh Duy, giám đốc điều hành – người từng có nhiều mâu thuẫn với Hạ Vy. Tuy nhiên, lần này không chỉ là sự khác biệt về quan điểm, mà còn ẩn chứa sự cạnh tranh ngấm ngầm. Anh ta đang âm thầm tìm cách chứng minh rằng Hạ Vy chỉ là “người được nâng đỡ tạm thời” chứ không đủ bản lĩnh để lãnh đạo một chiến dịch lớn.

Cuộc họp bắt đầu bằng phần báo cáo tài chính, rồi đến những phân tích về thị trường. Nhiều giọng nói xen kẽ, không khí dần căng thẳng khi các số liệu chỉ ra rằng Aurora Group đang đứng trước sức ép rất lớn: nhiều công ty đối thủ đã tung sản phẩm mới, doanh thu quý tới có nguy cơ bị sụt giảm nếu không hành động kịp thời. Một vài quản lý cấp trung tỏ ra lo lắng, ánh mắt đổ dồn về phía Hạ Vy.

Khi người dẫn cuộc họp vừa dứt lời, Hạ Vy đứng dậy. Giọng cô trầm ổn nhưng dứt khoát: “Tôi đã nghe toàn bộ phân tích. Nhưng thay vì chỉ tập trung vào việc sợ hãi thị trường, chúng ta cần nhìn nhận cơ hội. Đây là thời điểm thích hợp để Aurora Group bứt phá, chứ không phải co cụm.”

Khánh Duy lập tức phản bác: “Bứt phá? Với nguồn lực hiện tại, cô nghĩ có khả thi không? Tôi cho rằng chúng ta nên giảm chi phí, cắt bớt nhân sự để giữ an toàn.”

Cả phòng họp im lặng, nhiều ánh mắt dao động. Hạ Vy mỉm cười nhẹ, nhưng trong mắt lóe lên sự kiên định. “Nếu chúng ta cứ mãi an toàn, Aurora sẽ chẳng bao giờ vươn lên. Tôi đã chuẩn bị một kế hoạch mới – táo bạo nhưng hoàn toàn khả thi. Đây là thời điểm chúng ta đầu tư mạnh mẽ vào công nghệ số và truyền thông đa kênh. Tôi tin rằng với sự phối hợp đúng đắn, chúng ta không chỉ giữ được thị phần mà còn chiếm lĩnh thêm.”

Cô đưa tay ra hiệu, Minh Triết lập tức chiếu bản kế hoạch chi tiết lên màn hình. Những số liệu, biểu đồ và chiến lược rõ ràng hiện ra. Từng con số được giải thích mạch lạc, từng phương án dự phòng đều có căn cứ. Các trưởng phòng ban bắt đầu gật gù, một vài người lộ vẻ hào hứng. Ngay cả những nhân sự từng e dè với Hạ Vy cũng bị thuyết phục bởi sự chuẩn bị kỹ lưỡng của cô.

Khánh Duy nheo mắt, cố tìm ra sơ hở nhưng càng xem càng thấy khó phản bác. Anh ta cười nhạt: “Nghe thì hay đấy. Nhưng ai sẽ chịu trách nhiệm nếu thất bại?”

Hạ Vy nhìn thẳng vào mắt anh ta, dõng dạc đáp: “Tôi. Nếu kế hoạch này không thành công, tôi sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ. Nhưng nếu chúng ta thành công, đó sẽ là thành quả của cả tập thể. Tôi không muốn Aurora mãi bị động. Chúng ta cần một cú hích, và đây chính là thời điểm.”

Câu nói của cô khiến không khí thay đổi hẳn. Một tràng vỗ tay vang lên, không quá lớn nhưng đủ cho thấy sự đồng thuận. Nhiều người bắt đầu nhìn Hạ Vy bằng ánh mắt nể trọng. Khánh Duy im lặng, nụ cười gượng gạo trên môi. Anh ta biết mình vừa thua một ván ngay tại bàn họp.

Cuộc họp kéo dài thêm hơn một tiếng để bàn chi tiết triển khai. Cuối cùng, kế hoạch của Hạ Vy được thông qua với tỉ lệ ủng hộ cao. Khi mọi người rời khỏi phòng, Minh Triết khẽ nghiêng người thì thầm: “Em vừa chứng minh em xứng đáng với vị trí này.”

Hạ Vy thở phào, khóe môi nở nụ cười nhẹ: “Chúng ta mới chỉ bắt đầu thôi. Còn nhiều thử thách phía trước.” Nhưng sâu trong lòng, cô cảm thấy một niềm tin vững chắc rằng con đường mình chọn đã đúng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×