vươn lên giữa chốn công sở

Chương 4: Sóng Ngầm Trong Văn Phòng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trình Khả Vy trở lại văn phòng sau buổi gặp khách hàng thành công, cảm giác như bầu không khí quanh mình thay đổi rõ rệt. Những ánh mắt trước kia thường liếc qua với sự nghi ngờ, giờ đây pha trộn giữa ngạc nhiên, dè chừng và một chút ngưỡng mộ. Cô biết thành công hôm nay không chỉ giúp bản thân bước thêm một nấc thang, mà còn vô tình chạm vào những cái tôi vốn đã quen với việc mình đứng ở vị trí thấp hơn.

Tại khu làm việc chung, vài đồng nghiệp xì xầm khi Khả Vy đi ngang. “Cũng may có anh Duy đỡ lưng, chứ một mình cô ta thì chưa chắc…” – giọng nói nhỏ nhưng đủ để lọt vào tai cô. Khả Vy khẽ mỉm cười, không đáp trả. Cô hiểu, thành công nào cũng kéo theo đố kỵ, và lời xì xầm đôi khi còn nguy hiểm hơn cả thất bại.

Trong khi Khả Vy tập trung rà soát lại báo cáo, Mai Anh – cô đồng nghiệp từng gây khó dễ trong buổi họp – bước tới bàn, đặt một tập hồ sơ xuống với nụ cười nửa miệng:
– Vy này, chị nghĩ em đang đi hơi nhanh đấy. Ở EverRise Group này, không phải chỉ có năng lực là đủ đâu.

Khả Vy ngẩng đầu, ánh mắt thẳng thắn:
– Em hiểu. Nhưng em tin rằng năng lực là thứ khó bị phủ nhận nhất.

Mai Anh nhướng mày, nhếch cười đầy ẩn ý rồi bỏ đi. Lời nói đó giống như lời cảnh báo: trong văn phòng này, sóng ngầm còn nhiều hơn những gì Khả Vy nhìn thấy.

Đúng lúc ấy, Trần Duy đi ngang. Anh dừng lại vài giây, ánh mắt hướng theo Mai Anh rồi quay sang Khả Vy:
– Đừng để những lời đó làm ảnh hưởng. Người giỏi luôn bị soi. Cách tốt nhất là chứng minh liên tục, cho đến khi không ai dám nghi ngờ.

Khả Vy mỉm cười, giọng nhẹ nhưng đầy kiên định:
– Em không định dừng lại đâu.

Buổi chiều, Khả Vy nhận được email từ cấp trên: cô được giao phụ trách trực tiếp phần chuẩn bị cho buổi ký kết hợp đồng với khách hàng. Đây là sự kiện lớn, có cả truyền thông tham dự, và bất kỳ sai sót nào cũng có thể ảnh hưởng đến uy tín công ty. Khả Vy cảm nhận rõ áp lực, nhưng thay vì lo lắng, cô hít một hơi sâu, nhanh chóng phân bổ công việc cho nhóm.

Trong lúc họp nhóm, Khả Vy nhận thấy vài người có thái độ thiếu hợp tác. Những ý kiến châm chọc, những câu trả lời hời hợt, thậm chí có người cố tình trì hoãn báo cáo. Cô hiểu ngay đây là hệ quả từ sự đố kỵ. Nhưng Khả Vy không vội nóng giận. Cô thay đổi chiến lược: chia nhỏ nhiệm vụ, phân quyền rõ ràng và đặt hạn chót cụ thể. Cách quản lý cứng rắn nhưng công bằng khiến nhóm phải nghiêm túc trở lại.

Tối hôm đó, khi văn phòng gần như trống, Khả Vy vẫn ngồi lại hoàn thiện kế hoạch. Trần Duy bước vào, tay cầm cốc cà phê đặt xuống bàn cô:
– Em định thức trắng đêm sao?

– Có lẽ vậy. Em muốn mọi thứ hoàn hảo cho buổi ký kết. – Khả Vy vừa cười vừa nhận cốc cà phê, hơi ấm lan qua tay khiến cô bất giác ngẩng nhìn anh.

Khoảnh khắc ấy, không khí dường như chậm lại. Dưới ánh đèn vàng dịu, gương mặt Trần Duy gần hơn, ánh mắt anh sâu thẳm nhưng không hề lạnh lùng. Một giây lặng im kéo dài, khiến tim Khả Vy khẽ loạn nhịp. Cô nhanh chóng dời mắt, cố giấu đi cảm xúc vừa trào lên.

Trần Duy ngồi xuống cạnh, giọng trầm ổn:
– Em biết không, hôm nay khi thấy em đối đáp với khách hàng, anh thật sự bất ngờ. Em khác hẳn trước đây. Tự tin, quyết đoán, và… khó mà không để ý đến.

Khả Vy khẽ cười, ánh mắt nửa trêu ghẹo:
– Ý anh là trước đây em tẻ nhạt lắm sao?

– Không. – Trần Duy lắc đầu, ánh nhìn dừng lại nơi khóe môi cô – Chỉ là bây giờ, em khiến người khác muốn dõi theo nhiều hơn.

Tim Khả Vy chợt lỡ một nhịp. Cô vội cúi xuống tập tài liệu, giọng nhỏ lại:
– Anh nên tập trung vào công việc thì hơn.

Trần Duy bật cười khẽ, nhưng không nói thêm. Anh chỉ ngồi đó, cùng Khả Vy rà soát từng chi tiết kế hoạch. Đôi khi tay họ vô tình chạm nhau trên bàn phím, cái chạm nhẹ nhưng đủ làm không khí trở nên mơ hồ.

Đêm ấy, Khả Vy về muộn. Trên đường, cô không ngừng nghĩ đến ánh mắt Trần Duy, đến lời nói thoáng qua của anh. Trong lòng cô bắt đầu nhen nhóm cảm xúc phức tạp: vừa háo hức, vừa lo sợ. Cô biết, ở EverRise Group, công việc vốn dĩ đã đầy áp lực và sóng ngầm, nay nếu xen thêm tình cảm, mọi thứ sẽ càng trở nên khó lường.

Thế nhưng, trái tim cô lại không nghe lời lý trí. Từng khoảnh khắc bên Trần Duy, từ ánh mắt đến giọng nói, đều in sâu vào tâm trí. Khả Vy tự hỏi: liệu cô có đủ mạnh mẽ để vừa giữ vững vị trí trong công việc, vừa không để bản thân sa vào một cảm xúc đầy nguy hiểm này?

Ở một góc khác của văn phòng, Mai Anh âm thầm quan sát tất cả. Nụ cười lạnh lẽo thoáng qua trên gương mặt cô. Trong trò chơi công sở, không chỉ có cạnh tranh về năng lực, mà còn cả những chiêu trò khéo léo để kéo người khác xuống. Và Trình Khả Vy, với sự nổi bật ngày càng tăng, đã chính thức trở thành mục tiêu lớn nhất của cô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×