vươn lên giữa chốn công sở

Chương 5: Đòn Ngầm Của Mai Anh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày chuẩn bị cho lễ ký kết diễn ra dồn dập, không khí trong công ty EverRise Group căng như dây đàn. Mỗi bộ phận đều bị đặt dưới áp lực lớn, bởi chỉ cần một sai sót nhỏ, hình ảnh công ty sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng trước báo chí và đối tác.

Trình Khả Vy ngập trong công việc: từ phân công nhân sự, theo sát thiết kế banner, kiểm tra kịch bản dẫn chương trình, cho đến đảm bảo từng chi tiết nhỏ nhất trong buổi tiệc. Cô biết đây là cơ hội lớn để chứng minh năng lực, nhưng đồng thời cũng là lúc bản thân dễ bị soi mói nhất.

Chiều hôm đó, Khả Vy kiểm tra lại danh sách khách mời thì phát hiện một lỗi nghiêm trọng: tên Giám đốc điều hành của bên đối tác bị viết sai. Một lỗi sơ đẳng, nhưng nếu để lọt ra ngoài, chắc chắn sẽ bị đánh giá thiếu chuyên nghiệp. Cô lập tức gọi nhóm phụ trách lại, giọng nghiêm khắc:
– Ai là người nhập thông tin khách mời?

Một nhân viên trẻ run rẩy đáp:
– Dạ… là em, nhưng em nhớ rõ em đã kiểm tra hai lần rồi…

Khả Vy chau mày. Trực giác cho cô biết chuyện này không đơn giản. Cô lập tức kiểm tra lại bản gốc trong email đối tác gửi. Đúng như cô dự đoán: trong file ban đầu hoàn toàn không có sai sót. Lỗi này rõ ràng bị cài vào ở khâu xử lý sau.

Ánh mắt cô vô tình chạm phải Mai Anh, người đang đứng khoanh tay nhìn. Trong nụ cười nhàn nhạt kia, Khả Vy thoáng thấy tia gì đó rất lạ: vừa thách thức, vừa hả hê.

Cô không nói gì thêm, chỉ yêu cầu chỉnh sửa ngay lập tức, rồi đích thân rà soát toàn bộ danh sách. Sau khi mọi người rời đi, Trần Duy tiến lại gần, hạ giọng:
– Em nghi ngờ có người cố tình gây khó dễ?

Khả Vy khẽ gật:
– Không có bằng chứng thì em không thể nói ra, nhưng rõ ràng chuyện này không phải ngẫu nhiên.

– Anh sẽ hỗ trợ. Em cứ tập trung vào phần quan trọng, những chuyện còn lại để anh lo. – Trần Duy nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt ấy giống như một lời cam đoan chắc nịch.

Trong khoảnh khắc ấy, Khả Vy cảm nhận rõ ràng rằng mình không đơn độc. Sự hiện diện của Trần Duy như một điểm tựa vững chắc, khiến áp lực nặng nề trong lòng cô vơi đi phần nào.

Buổi tối hôm đó, Khả Vy ngồi ở phòng họp kiểm tra bản kế hoạch lần cuối. Bên ngoài, văn phòng đã tắt bớt đèn, chỉ còn vài ánh sáng le lói. Cánh cửa mở ra, Trần Duy bước vào, trên tay cầm hai hộp cơm nóng.
– Anh đoán em chưa ăn tối.

Khả Vy ngẩng đầu, hơi ngạc nhiên rồi bật cười:
– Anh định ép em vừa làm vừa ăn sao?

– Đúng. – Trần Duy đặt hộp cơm xuống bàn, giọng nửa đùa nửa thật – Em mà gục vì kiệt sức thì ai gánh cả đống việc này?

Không khí căng thẳng trong phòng bỗng trở nên ấm áp. Họ vừa ăn vừa trao đổi công việc. Có lúc tay Trần Duy vô tình chạm vào tay Khả Vy khi gắp thức ăn, khiến cô sững lại vài giây. Một luồng cảm xúc khó gọi tên thoáng dâng lên, rồi nhanh chóng bị cô kìm lại bằng cách cắm cúi vào tập tài liệu.

Thế nhưng Trần Duy dường như nhận ra. Anh nghiêng người, giọng trầm xuống:
– Vy, em lúc nào cũng tự gồng mình quá. Có khi nào em nghĩ rằng, không phải chuyện gì em cũng phải một mình gánh lấy?

Khả Vy im lặng. Lời nói đó như chạm đúng vào lớp vỏ cứng rắn mà cô luôn khoác lên. Cô biết mình mạnh mẽ, nhưng sâu thẳm, đôi khi cô cũng khao khát có người đồng hành.

Khoảnh khắc ngắn ngủi ấy khiến không khí trong phòng họp trở nên lặng im, chỉ còn tiếng tim Khả Vy đập nhanh trong lồng ngực. Cô vội chuyển chủ đề sang tài liệu, nhưng ánh mắt Trần Duy thì vẫn dừng lại nơi gương mặt cô, mang theo chút gì đó khó che giấu.

Ngày ký kết đến gần. Tất cả như một guồng quay gấp gáp. Thế nhưng, đúng lúc này, một sự cố khác lại xảy ra: file thuyết trình chính bị mất. Toàn bộ nội dung đã chuẩn bị công phu biến mất khỏi hệ thống, không để lại dấu vết.

Khả Vy lập tức yêu cầu bộ phận IT kiểm tra. Kết quả cho thấy file đã bị xóa thủ công từ tài khoản nội bộ. Điều đó đồng nghĩa, chắc chắn có ai đó trong nhóm cố tình phá hoại.

Trong đầu cô thoáng hiện lên hình ảnh Mai Anh. Lý trí bảo cô chưa có chứng cứ, nhưng linh cảm mạnh mẽ mách rằng người đứng sau tất cả chính là Mai Anh.

Trần Duy lập tức phối hợp, yêu cầu khôi phục dữ liệu khẩn cấp. Trong khi chờ đợi, Khả Vy không hoảng loạn. Cô lập tức mở file dự phòng mà mình đã âm thầm lưu lại từ trước. Sự chuẩn bị kỹ càng ấy khiến cô thầm biết ơn chính mình: cẩn thận chưa bao giờ là thừa.

Nhờ vậy, kế hoạch vẫn được cứu vãn. Nhưng sự việc này như một lời cảnh báo rõ ràng: có người đang muốn kéo cô xuống bằng mọi giá.

Đêm hôm ấy, khi Khả Vy một mình bước ra khỏi tòa nhà, gió thổi lạnh dọc hành lang. Điện thoại rung lên, là tin nhắn từ số lạ: “Cẩn thận bước đi của cô. Không phải ai cũng muốn thấy cô đứng cao như thế đâu.”

Khả Vy dừng chân, ngón tay khẽ siết chặt điện thoại. Cô biết, cuộc chiến trong EverRise Group mới chỉ bắt đầu, và mình đã chính thức trở thành tâm điểm của sóng ngầm.

Nhưng thay vì sợ hãi, một nụ cười kiên định nở trên môi. Bởi Khả Vy hiểu: cô không còn là nữ phụ dễ bị chèn ép như trước đây nữa. Lần này, dù đối thủ có dùng mưu hèn kế bẩn đến đâu, cô cũng sẽ từng bước bước lên, không để bất kỳ ai dễ dàng quật ngã.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×