Vương Phi Tuyệt Sắc Của Vương Gia Yêu Nghiệt

Chương 1: Xuyên đến dị thế


trước sau

Đế đô Thủ đô nước anh!

Trên đương lớn mọi người chạy toá loạn lên những tiếng thét chói tay tiếng súng đạn nã vào nhau thật đáng sợ.

Một chiếc Audi-R8 màu đỏ chói chạy băng băng trên đường,phía sao 3 chiếc BMW màu đen không ngừng nã đạn vào.

Chỉ thấy chiếc Audi nhấn mạnh ra lao vun vút đi trên xe một cô gái chừng 16 tuổi diêu luyện xoay vô lăng trên môi nụ cười nhàn nhạt nụ cười của thần chết.

Một Thân từ trên xuống dưới diều đen khăn chùn đầu che đi một nữa khuôn mặt không nhìn rõ mĩ mạo.

" Dạ Cô nên đầu hàng sẽ được khoan hồng" Một tiếng vang lên người đàn ông trung niên dùng bộ đàm nói.

"Ha Ha Ha đầu hàng Dạ xưa nay hai chữ đó chưa biết viết làm sao" Ngươi tên Dạ băng lãnh nói lạnh đến mức có thể đóng băng.

" Dạ với tài năng của cô chính phủ rất trọng dụng" Lại một lần nữa lên tiếng.

" Hừ Nằm mơ đi" Dạ một lần nữa lạnh lẽo nói nhấn chân ga nhanh hơn.

" Dạ Chuyện năm xưa chỉ là Hiểu Lầm Cha Me...." Cô thật sự làm phản chỉ là chưa nói đã nghe một tiếng quát.

" Câm Miệng" Dạ Lạnh lẽo siết chặt vô lăng " Một từ hiểu lầm của các người làm cha mẹ ta sống dậy sao"

đầu dây bên kia lạnh ngắc như tờ, đột nhiên chiếc xe đang lao vút về phía trước thình lình quay đầu xe lại tiếng ken két của thắng xe thât chói tay.

Chiếu Audi-R8 như con hổ lao về 3 chiếc xe, một lần nữa người đàn ông la lớn" Dạ cô không thể cùng đồng quy vu tận như thế"

" Cùng Các ngươi....Nằm mơ đi" chỉ thấy chiếc xe lao tới ba chiếc xe kia, thân ảnh nhanh như cắt đập lên thành xe lộn mấy vòng rồi tiếp đất.

Bùm Bùm!

Tiếng xe va chạm nổ lớn chỉ nghe tiếng gào thê lương.

Mộ Vũ ngước nhìn ánh trăng lung linh xinh đẹp như lại lạnh lẽo cô độc, cũng giống như cô hơi mĩn cười Mộ Vũ phủi tay " Nhiện vụ Hoàn Thành"

mấy từ ngắn ngủ như đầy từ ngữ, Vù vù vù vù bỗng trời nỗi gió mạnh mạnh tới mức có thể thổi bay mọi thứ.

Mộ Vũ tay tay chắn hình chữ X trước mắt, Vù một tiếng cô mất đi ý thức.

______________________________

Ánh nắng len lỏi qua sao tán lá bầy chím líu ríu hát bài ca của mùa xuân mùi cây cổ nội đồng thoan thoản trong lành từng làng gió lướt lên khuôn Mặt Mộ Vũ.

" Tiểu Vũ xong nhiện vụ này cha mẹ mang con đi chơi nhé"

Đứa bé 5 tuổi mừng huýnh ôm lấy chân mẹ mình cười xinh đẹp " Dạ "

" Tiểu Vũ Chạy mau chạy mau" Chỉ nghe tiếng gào mạnh Đứa bé ngơ ngác đứng đó nhìn cha mẹ mình bị giết, chỉ thút thích không dám gào lớn đôi mắt trong trẻo lạnh lùng nhiễn một tia thị huyết.

" Mẹ đừng bỏ con aaaa" Mộ Vũ bật dậy lấm tắm mồ hồi từ luồn từng luồn khí lạnh.

" Nha đầu Dậy rồi" Một tiếng nói dịu dàng, Mộ Vũ Theo phản xạ từ nhiên lùi lại lấy Chủy Thủ bên hông ra thủ.

" Không sợ ta chỉ thấy con ngất bên suối mới nhặt về đây" Lão Bà hiền từ cười nhìn Mộ Vũ, Mộ Vũ không thấy sát khí trên người bà thu chủy thủ lại bất đầu đảo mắt một cái ngơ ngác.

Thảo Nguyên?

" Đây là đâu?" Mộ Vũ Vẫn thờ ơ như vậy mở miệng hỏi " Nơi này là thảo nguyên cách hiên quốc 3 ngàn năm trăm dặm"

Mộ Vũ nhíu nhíu mi cố nhớ lại, " Nha đầu con từ nơi khác đến sao?"

Mộ Vũ Gật gật đầu xác nhận cmn nàng xuyên không rồi lại nhìn y phục của mình vẫn nguyên vẹn.

" Khụ Khụ " Lão bà ho hay tiếng sắc mặt tái nhợ Mộ Vũ chau mày cầm tay bà sao đó nhíu chặt hơn" Hồng Diệp Chi Tử?"

Lão bà khá ngạc nhiên nhìn nàng nha đầu này thoán nhìn rất nhỏ cả Hồng Diệp chi tử cũng biết!

" Thật tinh mắt ta đã trúng Hồng diệp chi tử 20 năm gần tới ngày tái phát" Mộ Vũ khíu khíu mi lại độc này nàng giả được chỉ là ở đây không phải hiện đại.

" Nha đầu Khụ Khụ lại đây" Lão bà ngoắc tay với Mộ Vũ.

Mộ Vũ đi lại gần lão bà mĩn cười lấy trong tay ra một cây tiêu bằng ngọc thật đẹp " Ta sấp chết rồi võ công để lại cũng thất truyền nha đầu hôm nay ta truyền lại cho ngươi chỉ mong ngươi đến hiên quốc giao bức thư này cho Hiên Đế nói với hắn rằng đời này ta không thể cùng hắn răng long đầu Bạc, người cầm thanh tiêu này đên hiên quốc gặp khó khăn hãi tìm ngĩa tử của Ta Hoàng Phủ Bạc Ái hắn sẽ gúp ngươi"

Mộ Vụ Thu đồ vào trong áo gật đầu, chỉ thấy cả người nàng nóng bức rồi lại lạnh sao đó tiêu tán thật thoải mái.

Truyền xong lão bà ngã ra sao một bên Mộ Vũ mai mắn tiếp được " Hãi chôn ta ở thảo nguyên" chỉ mấy từ rồi xuôi tay nhắm mắt.

Bà Yên Tâm ta sẽ đi thực hiện di nguyện của bà.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!

TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI