xuân yêu thương

Chương 9: Đêm giao thừa sắp tới


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều cuối năm dần nhạt, không khí Tết lan tỏa khắp mọi ngóc ngách của thôn. Những ngọn đèn lồng đỏ rực treo khắp sân nhà, hòa cùng ánh nắng cuối chiều tạo nên một bức tranh rực rỡ và ấm áp. Mai cùng Huy cùng nhóm bạn trong lớp đang chuẩn bị cho đêm giao thừa: tập văn nghệ, sắp xếp sân khấu và trang trí những chậu hoa cúc vàng.

Mai cầm dây kim tuyến đỏ, treo lên các cành đào đặt xung quanh sân, ánh mắt thỉnh thoảng liếc sang Huy đang thử micro. Huy trông có vẻ bối rối nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh niềm vui, khi thấy Mai cười với cậu, tim Mai bỗng nhói lên một nhịp.

– “Mai à, hôm nay mọi người hát, nhảy, rồi có cả múa lân nữa. Chắc cậu sẽ thích,” Huy nói, cố giấu vẻ hồi hộp.

– “Ừ, mình cũng háo hức lắm! Cậu tập dượt lâu chưa?” Mai hỏi, mắt sáng lên niềm thích thú.

– “Mình tập rồi… nhưng chắc vẫn cần cậu góp ý nữa,” Huy đáp, nụ cười dịu dàng hiện trên môi.

Không khí xung quanh rộn rã với tiếng cười, tiếng trò chuyện và những âm thanh lấp lánh của những chiếc chậu hoa, dây kim tuyến. Mai giúp Huy chỉnh lại trang phục, chỉnh lại micro, và cả hai cùng cười với những lỗi nhỏ khi tập. Tiếng cười vang khắp sân, hòa cùng mùi bánh chưng và hoa cúc, tạo nên một buổi chiều cuối năm đầy ấm áp.

– “Huy, cậu đứng hơi lệch micro kìa, mọi người sẽ nhìn thấy,” Mai nhắc, tay đặt nhẹ lên vai Huy.

Huy quay sang nhìn Mai, ánh mắt dịu dàng:

– “Cảm ơn cậu… Nhờ có cậu, mình thấy tự tin hơn hẳn.”

Khi buổi tập gần kết thúc, Mai và Huy cùng ngồi trên bậc thềm, nhìn ra sân thôn. Ánh nắng chiều nhạt dần, thay vào đó là ánh đèn lồng lung linh. Những chiếc bánh chưng, mứt Tết, hoa cúc và quà Tết được bày biện xung quanh, tạo nên một không gian rực rỡ và tràn đầy niềm vui.

– “Mai, năm nay, Tết có vẻ đặc biệt hơn mọi năm,” Huy nói, ánh mắt lấp lánh niềm cảm xúc.

Mai mỉm cười, tim bỗng dưng rung lên một nhịp:

– “Ừ, đặc biệt… vì có cậu bên cạnh.”

Những giây phút im lặng xen lẫn tiếng cười và tiếng gió xuân thổi qua, khiến cả khoảng sân trở nên bình yên và ấm áp. Mai nhận ra, Tết này không chỉ là niềm vui gia đình, mà còn là những khoảnh khắc bên Huy – ngọt ngào, dịu dàng và khó quên.

Khi trời bắt đầu tối, từng ngọn đèn lồng đỏ rực soi sáng sân thôn, báo hiệu đêm giao thừa đang tới gần. Mai và Huy đứng cạnh nhau, nhìn về phía sân khấu nơi mọi người tập luyện, ánh mắt chạm nhau, tim đều nhịp lên một nhịp nhẹ nhàng nhưng ấm áp. Không khí Tết, tiếng cười, ánh đèn và mùi hoa cúc như hòa quyện, làm cho khoảnh khắc này trở nên trọn vẹn, như mở ra một mùa xuân đầy hứa hẹn.

– “Mai, mình mong rằng… mỗi mùa xuân sau này, chúng ta đều có thể bên nhau như hôm nay,” Huy nói, giọng chân thành.

Mai khẽ gật đầu, nụ cười dịu dàng nở trên môi:

– “Ừ, Tết này… sẽ thật đáng nhớ.”

Và giữa ánh sáng lấp lánh, âm thanh rộn rã và mùi hương xuân ngọt ngào, Mai và Huy cùng cảm nhận sự ấm áp của tình cảm mới nảy nở, hứa hẹn những khoảnh khắc ngọt ngào tiếp theo trong đêm giao thừa sắp tới.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×