Xuyên Không Trở Thành Hoàng Phi Hờ

Chương 3: Xuyên Tới Triều Đại Nguyên Quốc


trước sau

''SƯ HUYNH TỬ DƯƠNG '' Cô bật dậy, thở từng hơi nặng nhọc, từng giọt mồ hôi rơi xuống ướt đẫm chán

Cái cảm giác nặng nhọc khó thở đang đè nặng trong lòng cô, cô chỉ nhớ lúc đó cô vẫn nhớ chiếc xe tải lao nhanh rất nhanh đến chỗ sư huynh cô đã vô thức lao về phía sư huynh rồi trước mắt cô mọi thứ tối sầm lại đầu cô đau tới mức như 1 ngàn chiếc đinh gim vào đầu, lúc đó cô chỉ nhớ tiếng nói của sư huynh gào lên và những tiếng xôn xao khác của mọi người quanh đó

''Nhược Hy , Nhược Hy à ''

''Tỉnh dậy đi em, tỉnh dậy đi Nhược Hy à ''

''Mau gọi cấp cứu mau gọi cấp cứu mau lên, gọi nhanh cho tôi''

Rồi sau đó cô không còn nhớ mọi chuyện xảy như thế nào nữa. Cô ôm lấy đầu mình, đau đớn ngồi dậy cảm giác đau đớn bao quanh người cô, mệt mỏi vô cùng

''Chuyện gì đang xảy ra với mình vậy ''

''Mình đang ở đâu đây, đây không phải bệnh viện sao''

Lúc này cô chợt nhận ra mình đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ, cô đang ở trong một căn phòng xung quanh tràn ngập ánh sắc của màu đỏ ở phía cửa sổ và một số các góc tường khác được dán lên đó 1 chữ Hỉ rất lớn, phía dưới cạnh chỗ cửa sổ là bàn trang điểm phấn son bày ngăn nắp và những đồ trang sức nhẫn vòng tay tràn ngập rất nhiều phía bên cạnh là 1 giá để trâm cài tóc được nạm bằng vàng rất bắt mắt và tuyệt mỹ , bên phía tay trái là 1 tủ đựng giầy nhưng nó không giống nhưng đôi giầy bình thường mà chúng là những đôi hài thì có vẻ đúng hơn nha. Cô đang ngồi ở trên gường, chiếc ga gường cũng mang màu đỏ, cô hất tung cái chân bông dày bịch sang một bên, ngay cả bộ y phục được mặc trên người cô cũng là màu đỏ, ở phía trên trái ga gường có những vết máu nhàn nhạt

''Tay của mình ..... ''Cảm giác đau nhói bất chợt xuất hiện cô nhìn xuống phía cổ tay mình được băng xung quanh là chiếc băng trắng thấm đẫm màu đỏ thì ra những vết máu nhàn nhạt kia là do cổ tay cô chảy xuống thấm vào ga gường

Cô thầm nghĩ mình đang ở đâu đây, đây là chỗ quái quỷ nào, không phải bệnh viện sao?

Không đúng ! Cảm giác khó thở đó, đầu óc chẳng còn suy nghĩ được điều gì, chắc chắn là đã chết rồi.

Rõ ràng là khi đó cô vẫn nhớ cô đã lao tới về phía sư huynh cô đã bị xe tông rất mạnh và ngay trước mắt không thể cảm nhận được gì nữa đầu óc trống rỗng cô rõ ràng đã chết rồi cơ mà ?? Ngay cả những người khỏe mạnh lược lưỡng cũng khó có thể sống sót khỏi tai nạn đó nói gì đến là 1 con nhỏ ốm yếu nhom xương gió thổi cái là bay như cô??

Hay là cô đã chết cô đang ở dưới âm phủ, không phải nơi đây không hề giống ấm phủ đâu mà giống như tời đại của Trung Hoa ngày trước, rất giống ?? Hả .. Không Lẽ ??

Sau đó là 1 tiếng hét thất thanh vang trời kêu lên trong căn phòng

''Á Á Á Á Á Á Á Á Á ''

''Tiểu thư, tiểu thư có chuyện gì xảy ra với cô sao?? '' Cánh cửa bị bật tung ra theo sau đó là 1 đám nô tỳ và tiểu đồng chạy vào, gương mặt của họ, ai nấy đều rất sợ hãi.

''Tiểu Thư ?? Tôi á '' Cô chỉ tay vào mình, trơ mắt nhìn bọn họ

'' Cô nói gì lạ vậy tiểu thư, cô có biết là chúng tôi lo cho cô nhiều lắm không ??''

''Lo cho tôi á ?? Tại Sao ??''

''Vì lúc đó khi tiểu thư nghe lão gia nói rằng với tiểu thư rằng tiểu thư sẽ phải kết hôn với bệ hạ tiểu thư không chỉ quyết liệt từ chối hôn ước này mà cô đã cãi lớn lại với lão gia rồi tức giận bỏ về phòng, khi tôi mang trà vào phòng cho tiểu thư tôi đã thấy cô nằm bất tỉnh trên gường cổ tay cô chảy đầy máu thấm đẫm ga gường khi đó chúng tôi đã rất sợ hãi, tất cả vội vã chạy thục mạng đi tìm thái y về cứu chữa cho cô, cứ tưởng rằng cô đã chết''

''Khoan, chờ đã '' Cô giơ tay ra trước mặt bọn họ, bây giờ tâm trí cô đang trống rỗng cô không tin được những gì đang xảy ra với mình, cô bình tĩnh lại nhìn thẳng vào những ánh mắt kỳ lạ kia hỏi

''Tôi đang ở đâu thế này ''

''Cô là đại tiểu thư của Nam Cung gia thì cô tất nhiên là phải ở Nam Cung phủ rồi, tiểu thư''

Tên nô tài mắt híp bất chợt lên tiếng '' Cô không sao chứ tiểu thư '' Tiếp sau câu nói của tên nô tài mắt hí là những ánh mắt ngạc nhiên đầy lo lắng của đám người hầu

Mặt Nhược Hy lúc này trắng toát, mặt cắt không còn một giọt máu cô nuốt nước miếng rồi bật ra khỏi gường lao về phía chiếc gương, đây đúng là gương mặt của cô rồi , dáng người nhỏ này cũng đúng là của cô rồi chỉ khác là mái tóc dài chạm mông và bộ y phục màu đỏ chót không những vậy cái tên Nam Cung Nhược Hy này chẳng phải của cô sao?? Chuyện gì .. đang xảy ra ... Nam Cung Nhược Hy thứ 2 sao ??

Cô ?? Là Đại tiểu thư của Nam Cung Phủ ?? Cha cô ?? Lão gia sao ??

''Vậy là linh hồn mình chưa chết, nó đã xuyên không về đây, vào nhập vào thân xác của cô gái này''

Cô đau khổ ngồi xuống nền đất, không thể tin được chuyện này lại xảy đến với cô, hình như giọng nói này cô đã nghe ở đâu rồi

Đúng rồi là ở võ đường, lúc đó cô thoáng nghe được giọng nói yếu ớt của một cô gái, đó chính là cô ta Nam Cung Nhược Hy vậy cô có lẽ chính là tiền kiếp của cô ta, cô ta đã chết ở thế giới này và cô là cũng chết ở thế giới của cô còn linh hồn của cô đã xuyên kiếp nhập vào thân xác của cô ta? Tôi không tin, không tin tâm trí cô gào thét trong tuyệt vọng

''Tiểu thư cô .....'' Nữ tỳ kia chưa kịp nói hết câu đã bị tiếng quát của Nhược Hy xen vào

''TẤT CẢ CÁC NGƯỜI RA HẾT NGOÀI CHO TÔI, NGAY LẬP TỨC,TÔI MUỐN Ở MỘT MÌNH''

RẦM

''Tiểu thư , tiểu thư Nhược Hy cô không sao chứ'' Tiếng của đám người hầu hối thúc vang lên không ngớt bên ngoài

''Tiểu thư à, cô bình tĩnh lại đi ''

Cô ngồi khuỵu xuống, đôi tay nhỏ bé bám vào chặt cánh cửa gương mặt thất thần đến bay giờ cô vẫn chưa tin là chuyện này lại xảy đến với cô, cô đã bị tai nạn mà không chết mà lại bị xuyên không tới chiều đại khốn kiếp này, nghe thật là vô lý không những vậy cô lại phải kết hôn tới tên hoàng đế gì đó mà mình không hề quen biết

''Nam Cung Nhược Hyyyyyyyyyyyyy'' Cô bậy dậy hùng hổ đi về phía cửa sổ bật tung cánh cửa ra hít một hơi thật sâu

''ĐỒ KHỐN KIẾP CÔ NAM CUNG NHƯỢC HY, SAO CÔ DÁM ĐỂ TÔI XUYÊN KHÔNG TỚI ĐÂY HẢ, TÔI ĐÃ CHẾT RỒI MÀ TẠI SAO KHÔNG CHO TÔI CHẾT MÀ THAY VỊ TRÍ CỦA CÔ LÀM CÁI QUÁI QUỶ GÌ, CÔ ĐƯỢC LẮM CÔ NGHĨ TÔI SẼ THA CHO NHA ĐẦU THỐI NHÀ CÔ SAO HẢ ?? ĐƯỢC THÔI CÔ CỨ VIỆC MÀ CHẾT ĐI Ở ĐÂY TÔI SẼ CHIẾM LẤY HẾT TẤT CẢ CỦA CÔ CHIẾM PHỤ THÂN CÔ RỒI LẤY TÊN HOÀNG ĐẾ ĐÓ CHO CÔ XEM''

Dứt lời cô ngồi xuống chiếc ghế ngay cạnh đó gương mặt lộ ra vẻ đáng thương

''Nói thì hùng hổ lắm nhưng mình sẽ phải bắt đầu từ đâu đây mà phải làm như thế nào mới tốt'' Cô là người của thế giới hiện đại làm sao cô có thể thích ứng với cuộc sống của triều đại này khi mà bên cạnh cô không có ai và cả phụ thân của nha đầu đó cô phải đối mặt với họ thế nào ??

Cô tự nhìn gương mặt mình trong gương

''Nha đầu này là tiểu thư của Nam Cung phủ lại đúng là tên của mình ở thế giới hiện đại, cô ta và mình cũng khá giống nhau chỉ cần mình ứng biến tốt là được thôi , không biết là chuyện gì đang xảy ra nhưng nếu đã ở đây rồi thì mình là cô ta Tiểu Thư Nam Cung Nhược Hy ''


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!

TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI