Những lời đồn mơ hồ vẫn lan truyền khắp lớp, như những con dao mỏng cứa dần vào niềm tin mà bạn bè dành cho Tuấn. Nhưng lần này, Khánh không để dừng lại ở tin đồn nữa. Hắn cần một cú đánh trực diện – một “tai nạn” đủ để biến hình ảnh Tuấn từ học bá được ngưỡng mộ thành kẻ đáng ngờ trong mắt mọi người.
Một buổi chiều muộn, Nam và Khánh ngồi trong góc căng-tin vắng người. Giọng Khánh trầm thấp nhưng sắc lạnh:
– Tin đồn chỉ là bước đầu. Muốn hạ gục Tuấn, cần chứng cứ… hoặc ít nhất là một sự việc mà ai cũng tận mắt chứng kiến.
Nam cau mày:
– Ý anh là tạo ra một tai nạn? Nhưng… nếu bị phát hiện thì…
Khánh nhếch môi cười:
– Không cần phải làm gì quá lớn. Chỉ cần khiến cậu ta bị nghi ngờ là đủ.
Kế hoạch được vạch ra trong tờ giấy nhỏ, rồi nhanh chóng bị xé vụn. Nhưng những mảnh giấy vụn ấy, khi trôi vào sọt rác, lại giống như mầm mống gieo xuống một vở kịch tàn nhẫn.
Sáng hôm sau, lớp có tiết Hóa học thực hành. Mọi người háo hức chuẩn bị ống nghiệm, hóa chất. Tuấn – vốn là người giỏi – được phân công phụ trách ghi chép và hỗ trợ nhóm bạn. Không ai ngờ rằng, trong lúc hỗn loạn, có một lọ hóa chất mạnh đã bị tráo đổi.
Khi Mai – bạn nữ cùng nhóm – làm thí nghiệm, ống nghiệm bất ngờ sủi bọt mạnh rồi nổ nhẹ, bắn tung tóe ra bàn. Tiếng hét vang lên. Cả lớp nhốn nháo, giáo viên vội lao đến. May mắn không ai bị thương nặng, chỉ có Mai hoảng sợ và tay bị bỏng nhẹ.
Nhưng ngay lập tức, những lời xì xào nổi lên:
– Hình như Tuấn là người chuẩn bị dụng cụ cho nhóm đó?
– Cậu ấy có chạm vào lọ hóa chất kia không?
– Sao lại xảy ra chuyện đúng nhóm Tuấn?
Nam ngồi ở cuối lớp, mắt sáng lên khi thấy kế hoạch bắt đầu phát huy tác dụng. Khánh chỉ khoanh tay, miệng nhếch một nụ cười hiểm độc.
Giáo viên quay lại, ánh mắt nghiêm khắc:
– Tuấn, em có thể giải thích chuyện này không?
Tim Tuấn đập thình thịch. Cậu nhớ rõ ràng: khi soạn dụng cụ, cậu đã kiểm tra kỹ từng lọ. Không thể nào lại có sự nhầm lẫn sơ đẳng như vậy. Nhưng giờ đây, bằng chứng vật chất trước mặt và ánh mắt nghi ngờ xung quanh khiến cậu như bị dồn vào góc tường.
Lan lao đến bên Mai, lo lắng, nhưng ánh mắt cô vẫn hướng về Tuấn, tràn đầy hoang mang. Một tia nghi ngờ thoáng hiện, rồi Lan vội lắc đầu xua đi – nhưng Tuấn đã kịp nhìn thấy.
Trong phút chốc, hình ảnh “học bá hoàn hảo” lung lay dữ dội. Nam cúi đầu, giả vờ sốc, nhưng khóe môi cậu ta run run vì khoái trá. Còn Khánh thì khẽ nói trong tiếng ồn ào:
– Đây mới chỉ là màn dạo đầu thôi, Tuấn à.
Tuấn siết chặt bàn tay. Trong lòng cậu, sự phẫn nộ và quyết tâm bắt đầu bùng lên. Cậu hiểu rõ: kẻ đang thao túng không chỉ là Nam. Có một bàn tay khác, đầy kinh nghiệm và hiểm độc, đang điều khiển tất cả. Và nếu cậu không tìm ra sự thật, lần này cậu sẽ bị đánh gục thật sự.