xuyên không về quá khứ - tôi liền trở thành học bá

Chương 45: Vết nứt trong niềm tin


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi tối hôm đó, Minh ngồi trong phòng học thêm vắng người, trước màn hình laptop. Đoạn video mà cả lớp đang truyền tay nhau xuất hiện rõ ràng: hình ảnh Tuấn đứng trước cửa phòng thí nghiệm, khung cảnh mờ ảo nhưng vừa đủ để khẳng định sự hiện diện.

Minh tua đi tua lại. Bằng trực giác của một lớp trưởng đã quen quan sát, cậu nhận ra có điều gì đó lạ thường.

– Sao bóng đổ lại khác hướng? – Minh khẽ lẩm bẩm. – Đèn hành lang lúc đó đâu có sáng kiểu này…

Cậu nhíu mày, phóng to khung hình. Đằng sau Tuấn, đồng hồ treo tường phản chiếu một thời gian… nhưng không trùng với lời giải thích trước đó của Tuấn. Kỳ lạ hơn, khi dừng hình ở giây thứ mười hai, Minh thấy một vệt nhòe kỳ lạ ở góc phải màn hình – như thể có ai đó đã chỉnh sửa thô vụng.

Minh nghiêng người, cảm giác trong lòng dấy lên: đây không phải là đoạn video nguyên bản.

Ngày hôm sau, Minh không nói với ai, nhưng bắt đầu âm thầm kiểm chứng. Cậu đến hỏi thầy giám thị phụ trách hệ thống camera:
– Thầy, cho em hỏi… hôm trước hệ thống camera ở phòng thí nghiệm có sự cố gì không ạ?

Thầy ngẩng lên, hơi ngạc nhiên:
– Ừm, đúng là có. Hôm đó mất tín hiệu khoảng mười phút, anh kỹ thuật có báo lại. Sao em hỏi vậy?

Câu trả lời ấy khiến tim Minh đập mạnh. "Mười phút mất tín hiệu… mà đoạn video lan truyền lại không hề bị gián đoạn. Nghĩa là… ai đó đã cố tình cắt ghép."

Buổi chiều, Minh ngồi một mình trong lớp, nhìn sang chỗ Tuấn. Cậu bạn đang im lặng gục đầu xuống bàn, hứng chịu ánh nhìn xa lánh của cả lớp. Hình ảnh ấy khiến Minh thấy khó chịu.

Trong đầu Minh, một ý nghĩ lóe lên: Có thể Tuấn không sai. Và có kẻ nào đó đang dựng bẫy.

Một vết nứt đầu tiên xuất hiện trong niềm tin mù quáng mà tập thể dành cho Nam. Vết nứt ấy nhỏ, nhưng có thể là điểm khởi đầu cho một cơn sụp đổ lớn hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×