Với sự gia nhập của Thẩm Phàm, La Sát Môn đã có thêm một sức mạnh đáng kể. Thẩm Phàm không chỉ tinh thông độc thuật, mà còn là một sát thủ máu lạnh với kinh nghiệm dày dặn trong việc ám sát và lẩn trốn. Tử Điên tiếp tục chuyên trách việc điều chế độc dược và thu thập thông tin về các loại linh thảo quý hiếm. Mạng lưới thám tử của Mộ Dung gia, dưới sự chỉ đạo của Tuyết Lam, cũng bắt đầu hoạt động hiệu quả, mang về những tin tức quan trọng về tình hình cung đình và các thế lực ngầm.
Một ngày nọ, một thông tin quan trọng được Tiểu Thúy báo cáo lại. Lưu thị, thứ phi bị giam lỏng, đã tìm mọi cách để liên lạc với bên ngoài, đặc biệt là với một vài thân thích có thế lực trong triều. Rõ ràng, ả ta không cam chịu bị giam lỏng và đang tìm cách phản công.
"Thứ phi Lưu thị vẫn không an phận." Đường Lam nhếch môi lạnh lẽo. "Xem ra, chúng ta cần cho ả một bài học thật sâu sắc hơn."
Cô quay sang Thẩm Phàm. "Thẩm Hộ Pháp, ta có một nhiệm vụ đầu tiên cho ngươi."
Thẩm Phàm lập tức quỳ một gối xuống. "Xin tiểu thư cứ phân phó."
"Ta muốn ngươi hành động một cách bí mật, khiến cho những kẻ đang giúp đỡ Lưu thị phải tự rước họa vào thân. Hãy sử dụng độc thuật của ngươi, khiến chúng phải gánh chịu hậu quả mà không thể tìm ra kẻ chủ mưu." Đường Lam nói, ánh mắt sắc lạnh. "Đừng để lại bất kỳ dấu vết nào."
"Thuộc hạ đã rõ." Thẩm Phàm đáp, khuôn mặt ẩn sau lớp áo đen không nhìn rõ biểu cảm, nhưng ánh mắt hắn ta lóe lên sự phấn khích của một sát thủ. Hắn đã quá lâu không được ra tay.
Đêm đó, một loạt sự việc kỳ lạ bắt đầu xảy ra trong thành đô.
Đầu tiên là Tống phu nhân, một người thân thích của Lưu thị và là người thường xuyên bí mật gửi thư vào Mộ Dung phủ để giúp Lưu thị liên lạc với bên ngoài. Sáng hôm sau, Tống phu nhân đột nhiên đổ bệnh nặng, toàn thân phát ban đỏ ngứa ngáy dữ dội, đau đớn quằn quại. Các y sư giỏi nhất trong thành đều bó tay, không thể tìm ra nguyên nhân hay cách chữa trị. Bà ta cứ thế đau đớn suốt mấy ngày liền, sau đó cơ thể bắt đầu phân hủy từ bên trong, mùi hôi thối bốc ra kinh khủng. Cuối cùng, Tống phu nhân chết trong sự hoảng loạn và sợ hãi của cả gia đình. Cái chết của bà ta quá kỳ lạ, không ai có thể giải thích.
Tiếp theo là Vương gia, một vị quan lại trong triều đã nhận hối lộ của Lưu thị để tìm cách can thiệp vào Mộ Dung phủ. Chỉ một ngày sau cái chết của Tống phu nhân, Vương gia cũng đột nhiên phát điên. Ông ta la hét, tự làm mình bị thương, nói những lời vô nghĩa và cuối cùng lao đầu vào tường mà chết. Cái chết của ông ta cũng đầy bí ẩn, không có dấu vết của ngoại lực, giống như tự sát vì điên loạn.
Hai cái chết liên tiếp, kỳ lạ và kinh khủng, đã gây ra một làn sóng hoang mang khắp đế đô. Các thế lực ngầm bắt đầu xôn xao, truyền tai nhau về một "quỷ thủ" vô hình đang gieo rắc tai họa. Không ai có thể tìm ra bằng chứng, không ai biết kẻ nào đã ra tay.
Trong Mộ Dung phủ, Lưu thị, người đang bị giam lỏng, cũng nghe được tin tức này. Khuôn mặt bà ta trắng bệch, ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi tột độ. Bà ta không còn dám liên lạc với bên ngoài nữa. Bà ta biết, đây không phải là trùng hợp. Có kẻ đang muốn cảnh cáo bà ta, và kẻ đó có khả năng kiểm soát độc dược đến mức kinh người.
Trong căn nhà gỗ bí mật, Đường Lam lắng nghe báo cáo của Thẩm Phàm, khóe môi khẽ nhếch. "Làm tốt lắm, Thẩm Hộ Pháp."
Thẩm Phàm cúi đầu. "Chỉ là những kẻ yếu ớt, không đáng nhắc tới."
"Quan trọng là hiệu quả." Đường Lam nói. "Những cái chết này sẽ khiến những kẻ có ý đồ xấu với Mộ Dung phủ phải dè chừng. Đồng thời, nó cũng sẽ khiến Huyết Ảnh Lâu chú ý đến La Sát Môn chúng ta."
Cô biết, việc gây ra những cái chết bí ẩn này sẽ khiến Huyết Ảnh Lâu nghi ngờ. Chúng sẽ cử người đến điều tra, và đó chính là cơ hội để cô tiếp cận với tổ chức bí ẩn này.
Trong khi đó, Thái tử Long Hạo Thiên cũng nghe được những tin tức chấn động này. Hắn ta nhíu mày suy nghĩ. Hai cái chết quá đột ngột và quỷ dị, đặc biệt là Vương gia, một quan lại cấp cao trong triều.
"Điều tra cho bổn cung!" Long Hạo Thiên ra lệnh cho thủ hạ thân tín. "Xem rốt cuộc là kẻ nào dám ra tay trong thành đô mà không để lại dấu vết. Có phải là Huyết Ảnh Lâu không?"
Thủ hạ của hắn ta lập tức đi điều tra. Tuy nhiên, dù cố gắng đến mấy, chúng cũng không thể tìm ra bất kỳ manh mối nào. Tất cả chỉ là những cái chết bí ẩn, không lời giải thích.
Long Hạo Thiên càng nghĩ càng thấy khó hiểu. Huyết Ảnh Lâu hành sự luôn kín đáo, nhưng thường để lại dấu hiệu đặc trưng. Lần này, không có gì cả. Hắn bất chợt nhớ đến Mộ Dung Tuyết Lam, người con gái vừa trở về từ Thánh Y Cốc với y thuật kinh người. Ánh mắt hắn lóe lên một tia nghi ngờ. Chẳng lẽ...
Hắn lắc đầu. Không thể nào. Mộ Dung Tuyết Lam dù có y thuật cao siêu đến mấy cũng chỉ là một tiểu cô nương, sao có thể làm được những chuyện như thế này? Hơn nữa, nàng ta có lý do gì để làm vậy?
Nhưng một hạt giống nghi ngờ đã gieo vào lòng Long Hạo Thiên. Hắn quyết định sẽ chú ý đến Mộ Dung Tuyết Lam nhiều hơn.
Trở lại Mộ Dung phủ, Đường Lam ra lệnh cho Tử Điên. "Tử Điên, hãy bí mật điều chế một loại giải dược đặc biệt. Ta muốn thứ độc dược này có thể giúp người bị trúng độc tăng cường tu vi."
Tử Điên kinh ngạc. "Tiểu thư muốn dùng độc để... cường hóa người khác sao?"
"Đúng vậy. Độc dược không chỉ để giết người, mà còn có thể dùng để cứu người, thậm chí là tạo ra những kẻ mạnh mẽ." Đường Lam mỉm cười bí ẩn. Cô đang nghĩ đến một kế hoạch lớn hơn, một kế hoạch để biến những "con cờ" của mình trở nên mạnh mẽ hơn, và đồng thời, dụ dỗ những kẻ mạnh khác gia nhập La Sát Môn.
Cô muốn La Sát Môn không chỉ là một tổ chức ám sát trong bóng tối, mà còn là một thế lực ngầm hùng mạnh, có thể làm rung chuyển cả Lục địa Thương Khung.