La Sát Môn vừa thành lập, tuy chỉ có hai thành viên là Mộ Dung Tuyết Lam và Tử Điên, nhưng đã bắt đầu vận hành một cách hiệu quả. Tử Điên, với kiến thức uyên thâm về dược liệu và khả năng tìm kiếm thông tin của riêng mình, trở thành cánh tay đắc lực của Tuyết Lam trong việc thu thập các loại độc dược hiếm, đồng thời còn giúp cô điều chế một số loại linh dược cơ bản để cải thiện sức khỏe Trưởng công chúa.
Trong khi đó, Đường Lam tiếp tục củng cố tu vi của mình. Với Vạn Độc Linh Thể, cô dễ dàng hấp thụ mọi loại độc tố, thậm chí còn chủ động tìm đến những nơi có khí độc đậm đặc để tu luyện. Tốc độ thăng cấp của cô vẫn nhanh đến mức khó tin. Chỉ trong thời gian ngắn, cô đã vượt qua Luyện Khí kỳ và bắt đầu tiến vào Trúc Cơ kỳ. Đây là cảnh giới mà nhiều thiên tài phải mất hàng năm trời mới có thể đạt được, vậy mà một "phế vật" như cô lại làm được chỉ trong vài tuần.
Bên cạnh tu luyện, Đường Lam còn dành thời gian nghiên cứu về Luyện Đan Thuật. Dù cô là chuyên gia về độc dược, nhưng việc luyện đan lại là một lĩnh vực hoàn toàn khác, đòi hỏi sự kiểm soát linh lực cực kỳ tinh tế và kiến thức sâu rộng về các loại linh thảo. Cô biết, một Dược sư hay Luyện đan sư có thể có vị thế cao hơn rất nhiều so với một võ giả thông thường, và đây sẽ là một công cụ đắc lực cho La Sát Môn.
May mắn thay, trong ký ức của Tử Điên có chứa rất nhiều công thức luyện đan cổ xưa, cùng với kinh nghiệm thực chiến của lão. Mặc dù Tử Điên bị điên loạn, nhưng khi Đường Lam hỏi về luyện đan, lão lại trở nên minh mẫn lạ thường, giảng giải cặn kẽ từng chi tiết. Với trí tuệ của Đường Lam, cô nhanh chóng nắm bắt được các nguyên lý cơ bản và bắt đầu tự mình luyện đan.
Lò luyện đan đầu tiên của cô là một chiếc đỉnh nhỏ bằng đồng thô sơ mà Tử Điên kiếm được từ một cửa hàng phế liệu. Với những loại linh thảo cơ bản, cô bắt đầu thử nghiệm. Lần đầu thất bại, lần hai thất bại, nhưng Đường Lam không hề nản lòng. Cô học hỏi từ mỗi thất bại, điều chỉnh nhiệt độ, tỷ lệ nguyên liệu, và cách thức vận dụng linh lực.
Chỉ sau vài ngày miệt mài, một mùi hương dược liệu nồng nặc và tinh khiết tỏa ra từ căn nhà gỗ. Một viên Trúc Cơ Đan màu xanh lục bảo, trong suốt như ngọc, nằm gọn trong lòng bàn tay cô. Đây là một viên đan dược cơ bản giúp võ giả tăng tốc độ đột phá lên Trúc Cơ kỳ, cực kỳ quý giá đối với những võ giả bình thường.
"Thành công rồi!" Đường Lam không khỏi hài lòng. Khả năng luyện đan của cô cũng xuất sắc không kém khả năng điều chế độc dược.
Vào một buổi tối nọ, trong khi Đường Lam đang bí mật vận chuyển một mẻ đan dược vừa luyện thành từ căn nhà gỗ về phòng, một bóng người cao lớn đột ngột xuất hiện chắn ngang lối đi của cô. Ánh trăng mờ ảo chiếu rọi, làm nổi bật đường nét nam tính, tuấn dật của người đó. Hắn có mái tóc đen nhánh, đôi mắt sâu thẳm như hồ nước, và khí chất lạnh lùng, cao ngạo nhưng lại đầy vẻ lãng tử.
Chính là Long Hạo Thiên, Thái tử đương triều – kẻ đã từng từ hôn Mộ Dung Tuyết Lam.
Long Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Tuyết Lam. Hắn vẫn không thể tin được đây là kẻ "phế vật" mà hắn đã khinh thường và vứt bỏ. Kể từ ngày cô vạch trần Lưu thị và cứu sống Trưởng công chúa, danh tiếng của Mộ Dung Tuyết Lam đã thay đổi 180 độ. Hơn nữa, cô gái trước mắt hắn đây, không chỉ sở hữu vẻ đẹp khiến người khác phải hít thở không thông, mà còn toát ra một khí chất bí ẩn, lạnh lùng và cao quý, hoàn toàn khác biệt với Tuyết Lam yếu đuối trong ký ức của hắn.
"Mộ Dung tiểu thư, đã lâu không gặp." Long Hạo Thiên cất tiếng, giọng nói trầm ấm nhưng ẩn chứa sự dò xét. "Không ngờ tiểu thư lại hồi phục nhanh đến vậy. Thậm chí còn... thay đổi rất nhiều."
Đường Lam mỉm cười nhạt. Nụ cười đó vừa mang vẻ lịch sự, vừa mang theo chút khinh miệt ẩn sâu mà Long Hạo Thiên không tài nào nhận ra. "Thái tử điện hạ. Nữ nhi chỉ là may mắn thôi. Chắc là do sau khi trải qua sinh tử, nhân duyên trở nên tốt hơn chăng?"
"Nhân duyên?" Long Hạo Thiên nhíu mày. Hắn tiến lại gần hơn, ánh mắt quét qua khuôn mặt Tuyết Lam, dừng lại trên đôi môi đỏ mọng đầy gợi cảm của cô. "Bổn cung nghe nói Mộ Dung tiểu thư đã biết y thuật, thậm chí còn hơn cả thái y trong cung?"
"Chỉ là chút tài mọn, không dám qua mặt các thái y." Đường Lam vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng trong lòng đã cảnh giác cao độ. Hắn ta bắt đầu điều tra cô rồi.
Long Hạo Thiên đột nhiên vươn tay ra, muốn chạm vào vai cô. "Tiểu thư... thật khiến bổn cung bất ngờ. Xem ra trước đây bổn cung đã nhìn lầm rồi."
Trước khi bàn tay hắn kịp chạm vào, Đường Lam đã khéo léo lùi lại một bước, tránh né một cách tự nhiên. "Thái tử điện hạ, xin tự trọng."
Ánh mắt Long Hạo Thiên lóe lên vẻ không vui, nhưng hắn nhanh chóng che giấu. "Bổn cung chỉ muốn xem tiểu thư đã thật sự khỏe mạnh chưa thôi." Hắn nhìn vào chiếc túi nhỏ Đường Lam đang cầm trên tay, nơi có mùi đan dược thoang thoảng. "Đây là... đan dược sao? Tiểu thư còn biết cả luyện đan?"
Đường Lam biết không thể che giấu được mùi hương của đan dược. "Chỉ là luyện chơi một vài loại đan dược thông thường để bồi bổ sức khỏe thôi ạ."
Long Hạo Thiên cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại trở nên sắc bén. "Không ngờ Mộ Dung tiểu thư lại ẩn giấu nhiều tài năng đến thế. Xem ra, bổn cung đã quá vội vàng khi quyết định trước đây." Hắn nói ra câu này, rõ ràng có ý hối hận về việc từ hôn.
"Quá khứ đã là quá khứ rồi, Thái tử điện hạ." Đường Lam đáp lại một cách dứt khoát, không để lại chút hy vọng nào. Trong mắt cô, Long Hạo Thiên giờ đây chỉ là một kẻ ngạo mạn, một con cờ trong bàn cờ chính trị mà cô sẽ thao túng.
Long Hạo Thiên đứng lặng nhìn theo bóng lưng Mộ Dung Tuyết Lam khuất dần trong màn đêm. Một tia hứng thú sâu sắc và cả sự chiếm hữu lóe lên trong đôi mắt hắn. "Mộ Dung Tuyết Lam... ta sẽ khiến ngươi quay trở lại bên ta. Ngươi sẽ là của bổn cung!"
Cuộc gặp gỡ định mệnh này đã mở ra một chương mới trong cuộc đối đầu giữa Tuyết Lam và Long Hạo Thiên, kéo cô vào vòng xoáy tranh giành quyền lực của hoàng gia. Tuy nhiên, Long Hạo Thiên không biết rằng, hắn đang tự tay châm ngòi cho ngọn lửa hận thù và âm mưu từ một nữ vương độc dược đang tái sinh.