Ngày hôm sau, cô thức dậy với một cảm giác vừa hưng phấn vừa lo âu. Sự cố chấp và mù quáng của cô trong những ngày qua đã khiến trái tim cô ngập tràn hy vọng, nhưng đồng thời cũng để lại những vết thương tinh thần đầu tiên. Cô không biết rằng, chính những hành động điên rồ của mình sẽ bắt đầu tạo ra cái giá mà cô chưa từng lường trước.
Cô đến công ty nơi anh đang tham dự một buổi họp quan trọng. Cô mang theo đồ ăn, sẵn sàng giúp đỡ anh như những lần trước, nhưng lần này, mọi thứ không còn dễ dàng như trước. Khi cô bước vào phòng họp, anh nhìn thấy cô, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa phiền lòng:
“Em lại ở đây sao? Anh đã nói rồi, đừng quá sức.”
Cô cười gượng, nhưng trong lòng nhói đau. Cô tự nhủ: “Mình không thể dừng lại. Nếu không làm gì cả, anh sẽ quên mình.”
Nhưng lần này, mọi việc diễn ra không như cô mong đợi. Một đồng nghiệp của anh thừa cơ nói bóng gió về sự xuất hiện liên tục của cô, ánh mắt nhìn cô vừa ngạc nhiên vừa dè bỉu. Cô cảm nhận được sự lạnh lùng, xa cách từ tất cả những người xung quanh, và điều này khiến cô đau đớn. Không chỉ anh giữ khoảng cách, mà cả thế giới xung quanh dường như cũng bắt đầu nghi ngờ, xa lánh cô.
Cơn đau trong lòng cô trỗi dậy dữ dội. Cô nhận ra rằng tình yêu mù quáng không chỉ khiến cô kiệt sức, mà còn bắt đầu để lại những hậu quả thực sự: cô trở nên cô độc, bị hiểu lầm, và không còn chỗ đứng trong thế giới mà cô từng nghĩ mình có thể bước vào bên anh.
Buổi tối về nhà, cô ngồi lặng trong căn phòng tối, nhìn những bức ảnh anh cười vui với mọi người. Nỗi đau và thất vọng dồn nén, khiến cô khóc nấc lên trong cô đơn. Cô tự hỏi: “Tại sao yêu anh đến mức này lại khiến mình tổn thương như vậy? Tại sao mọi cố gắng của mình không đủ để anh nhận ra tình yêu này?”
Cô mở điện thoại, nhắn tin cho anh:
“Em biết mình đã quá sức… Nhưng em chỉ muốn anh hạnh phúc. Nếu em làm phiền, xin anh tha lỗi…”
Anh trả lời ngắn gọn, giọng điệu vẫn lạnh lùng:
“Anh đã nói rồi. Đừng quá sức. Anh không muốn em mệt mỏi.”
Lần này, câu trả lời khiến cô không chỉ đau nhói mà còn bắt đầu nhận ra cái giá thực sự của mù quáng: tình yêu một chiều, cố chấp và mù quáng không chỉ làm cô đau khổ, mà còn khiến cô mất dần sự tự do, sự bình yên, và dần xa rời những người thân xung quanh.
Nhưng trong lòng cô, ngọn lửa mù quáng vẫn chưa tắt. Cô biết rằng mặc cho đau đớn và thất vọng, cô vẫn không thể ngừng yêu anh. Cô tự nhủ: “Mình sẽ chịu mọi đau khổ… miễn là anh nhận ra mình, nhìn thấy mình.”
Và chính cái giá này, là bước ngoặt mở ra những ngày tháng bi thương, ngược tâm và day dứt tiếp theo, nơi cô sẽ phải đối mặt với mất mát thực sự, những hiểu lầm sâu sắc, và những quyết định đau lòng mà tình yêu mù quáng mang lại.