yêu đến mù quáng

Chương 9: Cố chấp đến mức điên rồ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, cô thức dậy với một quyết tâm mãnh liệt: hôm nay, cô sẽ không để bất cứ khoảng cách nào ngăn cản việc đến gần anh. Cơn ghen hôm qua vẫn còn âm ỉ, làm tim cô nhói đau mỗi khi nghĩ đến ánh mắt anh dành cho người khác. Cô tự nhủ: “Mình phải làm gì đó… để anh chỉ chú ý đến mình thôi.”

Cô lên kế hoạch chi tiết cho cả ngày: xuất hiện tại nơi anh làm việc, chuẩn bị sẵn món quà, thậm chí tính toán từng giây để có thể gặp anh mà không bị từ chối. Cô biết rằng hành động này có thể bị anh phiền lòng, nhưng nỗi ám ảnh muốn gần anh đã vượt qua lý trí.

Khi cô đến nơi, anh đang họp với đồng nghiệp. Cô đứng ngoài cửa, theo dõi từng cử chỉ của anh. Mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt anh dành cho người khác đều khiến tim cô như bị bóp nghẹt. Cô bước vào, mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên và khó chịu từ anh:

“Anh… em mang cho anh đồ ăn nhẹ. Chắc anh mệt sau buổi họp.”

Anh quay sang nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng:

“Em lại ở đây sao? Anh đã nói rồi, đừng quá sức.”

Nhưng cô không chịu rút lui. Cô tiến lại gần, đặt món đồ ăn lên bàn, giọng run run nhưng quyết tâm:

“Em chỉ muốn anh khỏe… em chỉ muốn ở bên anh thôi.”

Anh im lặng, vẻ mặt phức tạp nhưng không cản cô. Cô cảm giác như trái tim mình vừa hạnh phúc vừa đau khổ cùng lúc. Cô biết rằng sự cố chấp của mình có thể khiến anh phiền lòng, nhưng cô không hề sợ. Tình yêu mù quáng đã biến cô thành một kẻ điên cuồng, sẵn sàng bất chấp tất cả để được gần anh.

Buổi chiều, cô lại xuất hiện ở địa điểm quay phim, mặc kệ việc anh bận rộn. Cô giúp đỡ từ những việc nhỏ nhất: cầm máy, chỉnh ánh sáng, chuẩn bị đạo cụ. Anh nhìn cô, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa mệt mỏi. Nhưng cô không dừng lại. Mỗi hành động của cô đều xuất phát từ mong muốn duy nhất: chứng minh rằng cô xứng đáng được ở bên anh.

Khi tan buổi quay, cô âm thầm đi theo anh đến nơi anh gặp đối tác. Cô đứng ở xa, quan sát mọi cử chỉ. Khi anh nhìn thấy cô, ánh mắt vừa bất ngờ vừa khó chịu, nhưng cô không rút lui. Cô tự nhủ: “Mình phải kiên nhẫn… chỉ cần anh chú ý, chỉ cần anh nhìn thấy mình, mình sẽ chịu được tất cả.”

Đêm về, cô ôm điện thoại, nhìn lại những bức ảnh anh chụp hôm nay, cảm giác vừa hạnh phúc vừa đau nhói. Cô nhắn tin:

“Hôm nay em đã làm anh vui chưa? Em chỉ muốn anh hạnh phúc thôi…”

Anh trả lời ngắn gọn:

“Cảm ơn. Nhưng đừng quá sức. Anh không muốn em mệt mỏi.”

Một lần nữa, câu nói ấy như nhát dao lạnh cắt qua trái tim mù quáng của cô. Nhưng thay vì dừng lại, ngọn lửa trong lòng cô bùng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô tự nhủ: “Nếu phải điên rồ, mình cũng sẽ điên rồ vì anh. Nếu phải đau khổ, mình cũng sẽ chịu… miễn là anh nhận ra mình.”

Và chính sự cố chấp đến mức điên rồ này sẽ dẫn cô vào những ngày tháng ngược tâm tiếp theo, nơi tình yêu mù quáng sẽ đẩy cô vào những mất mát, hiểu lầm, và những quyết định đau lòng không thể tránh khỏi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×