Thương là một cô bé khá xinh xắn , ưa nhìn , sở hữu cho mình một tính cách khá là mộng mơ . Mộng về những giấc mơ đẹp còn mơ là về chàng hoàng tử tương lai của mình đó . Những ngày nghỉ cô thường đóng quân trong tiệm bánh ngọt của bác Bảy . Bác Bảy là đàn ông đã ngoài năm mươi , li dị vợ , bác sống một mình , bác rất là khéo tay nha . Tiệm bánh ngọt của bác lúc nào cũng đông nườm nượp khách ra vào . Mỗi lần bác ra sản phẩm mới , cô nghiễm nhiên trở thành vị khách đầu tiên được nếm thử bánh . Vị socola mà bác cất công đặt từ Mĩ về hòa quyện với phô mai que thì ngon tuyệt vời .
Hôm nay nhử mọi ngày bác mở cửa tiệm lúc tám giờ sáng , nhìn từ phía ngoài cô đã thấy mấy người xếp thành hàng đợi tới lượt mình . Quán bác có view đẹp nhưng diện tích hơi nhỏ , chỉ chứa được tầm chín mươi người thôi mà bác cũng chỉ bán cho vui chứ ko có định bán lâu dài .
" Con đem bánh hachj nhân tới cho My hộ bác nha . Hỏi chị xem thích ăn nhân đậu đỏ hay đậu xanh " My chính là con gái của bác Bảy hiện đang sống cùng mẹ ở Hà Nội , My hơn cô có một tuổi thôi nên hai người khá thân nhau .
" Vâng thứa bác " Cô nhanh nhảu gói bánh vào hộp rồi hăm hở bắt taxi tới nhà My .
Nhà Mỹ xa lắm nên cô phải bắt taxi , ko biết cô Trang có nhà ko nữa vì cô Trang ghét bánh bác Bảy lắm . Nhiều lần cô bắt gặp cảnh cô Trang thản nhiên vứt hộp bánh bông lan trứng muối to ú ụ mà bác Bảy đã cất công chuẩn bị tặng sinh nhật cho con gái yêu . Rồi việc cô Trang cấm bác bảy tới thăm chị My nữa . Thực sự với thân phận là cháu ruột của bác Bảy cô thấy thương bác nhiều và căm phẫn với thái độ của cô Trang . Kiểu như li hôn rồi chúng ta ko còn liên quan gì với nhau nữa . My là con của cả hai cơ mà , cô Trang đã quên hay còn nhớ nếu ko có bác Bảy thì sẽ ko có My đâu. Đó là kiến thức tối thiểu cần phải biết mà vì thế làm ơn đừng ghét ra mặt bác Bảy như thế , tội bác lắm .