Yêu em bằng cả trái tim

Chương 29: Chương 29


trước sau

Mất con ,Thương tàn tạ đến ngỡ ngàng , cô chẳng thiết sống nữa , mỗi ngày mới đến với cô đều là địa ngục . Thậm chí mỗi lần nghe tiếng trẻ con khóc , cô bị ám ảnh dẫn tới kích động , tự làm tổn thương chính mình . Bố mẹ đã để cô trong phòng cách ly , điều trị đợi ngày ổn định .

Nam đã hai ngày ko về nhà , đến ngày thứ ba , rốt cuộc Long cũng đã thả anh khi mà nghe tin mẹ vợ báo với cảnh sát chuyện anh mất tích . Anh trở về với những vết bầm tím khắp người , từ tay , chân cho tới bụng , ko nơi nào ko xuất hiện vài ba vết bầm . Khi anh thay được bộ quần áo mới , bác hàng xóm chạy sang thông báo chuyện Thương bị xảy thai . Anh hoảng quá lao vội lên xe tới bệnh viện .

Nhìn Thương qua lớp kính dày cộm , nơi cô bị cách ly giống như một tù nhân đã phạm tội . Lòng anh nhói đau , mặc cho lời can ngăn của bác sĩ , anh vẫn quyết tâm mở cửa , đối diện với cô . Anh đau đớn gọi tên cô : " Thương , em sao rồi "

Cô đang ôm một cái gối ôm nhỏ , nhẹ nhàng ru nó ngủ và vỗ về , âu yếm , cô coi cái gối như chính đứa con của mình . Sợ con thức , cô cố gắng giữ yên tĩnh nhưng khi nghe có tiếng người gọi mình , cô khí chịu nhìn lên , phát hiện anh - kẻ tội đồ trong mắt mình lù lù xuất hiện . Như có cái gì vừa trỗi dậy mạnh mẽ , xâm chiếm hết tâm trí , cô vứt cái gối xuống đất , vùng vằng lao xuống tát " bốp " một cái rõ đau vào má phải của Nam . Dường như tát một cái vẫn ko đủ , cô liên tục đâm liên hoàn cước vào người anh .

" Hự.... " Anh cố nén đau , ko hiểu sao cô chọn đúng những chỗ nặng nhất để ra sức đánh , chà đạp và thậm chí là cấu véo . Anh cảm nhận rõ dòng máu nóng hổi sệt sệt chảy xuống ngực , xuống người nhưng anh ko tránh vì anh biết lỗi là do anh mà ra .
" ANH ĐI CHẾT ĐI ĐỒ KHỐN KHIẾP " , " TẠI SAO ANH CÒN DÁM VÁC MẶT VỀ ĐÂY " , " CÚT ĐI CHO TÔI " , " ĐỒ GIẾT NGƯỜI " , " BIẾN ĐI CHO KHUẤT MẮT TÔI " ....... " Mỗi câu chửi của cô đều kèm theo những cú đấm vô cùng mạnh , đánh no nê xong , cô còn cào xước mặt và cổ anh .

Cuộc tra tấn lần hai chỉ kết thúc khi các bác sĩ có mặt kịp thời , bố cô đã rất vất vả để tách cô khỏi người Nam . Anh nhìn cô bị sáu người giữ chặt trên giường , cơ thể cô vùng vẫy , la hét kịch liệt , nhìn ống tiêm nhọn được trích vào tay cô và cô dần dần rơi vào hôn mê . Anh tuyệt vọng đến lặng người , bước ra khỏi phòng cùng những bước chân vô định . Anh tự trách bản thân , cơn đau từ người truyền đến cũng ko thể cắt đứt được dòng suy nghĩ tự trách của anh .

" Nam , cậu ko sao chứ ? " My bất ngờ xuất hiện , cô thấy anh như sắp ngất vội vàng chạy tới giúp đỡ .

Nhận ra My , anh mệt mỏi gục xuống vai cô , lẩm bẩm : " Chỉ năm phút thôi , xin cậu " Nói rồi anh từ từ thả lỏng dựa vào người My , cơn buồn ngủ dần dần chiếm đi sự thức tỉnh của anh và kéo theo một giấc mộng đêm ko rõ ràng .

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!

TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI