" Em sao vậy ? " Nam lộ rõ vẻ mặt bối rối , giữ tay Thương lại .
Rốt cuộc cô làm sao thế này ? Tự dưng rơi nước mắt mới ghê chứ ? Bình thường lúc cãi nhau với mẹ , rặn nước mắt mãi cũng ko chảy , chả bù cho nhau gì cả . Lại còn cái người đứng trước mặt này là ai ? Cô bắt đầu thấy khó chịu rồi đấy .
" Đừng động vào người tôi "
Định sờ vào đầu của Thương nhưng khi nghe cô nói , anh liền dừng tay ấp úng : " Có chuyện gì sao ? Nói cho anh nghe được ko ? "
" Nói cho anh nghe sao ? Dĩ nhiên là ko rồi vì mấy người là đồ kinh tởm . Các người đã cướp chị My đi , biến chị trở thành một con người sa đoạ , tôi ghét các người "
Nam lặng thinh vì anh biết Thương nói rất đúng . Chính tay anh đã kéo My vào con đường sa đoạ này . Trước đây anh và My là bạn thân của nhau nhưng rồi gia đình anh xảy ra biến cố lớn , anh liền bỏ nhà ra đi . My vì lo lắng cho anh mà ngày ngày tới thăm anh . Một ngày Long nhìn thấy My , cậu ta quyết tâm theo đuổi bằng được . Dần dần My đánh mất chính mình , học xăm mình , ăn mặc mát mẻ , cũng tham gia đánh nhau . Bây giờ anh đã quên mất hình ảnh về My ngoan hiền ngày xưa như thế nào rồi .
" Làm ơn tránh xa cuộc đời của tôi ra " Cuộc sống của cô , cô muốn nó phải thật trong sạch và thanh khiết . Vì thế cô ko chấp nhận bất cứ một vết dơ bẩn nào , dù chỉ là nhỏ li ti cô cũng ko muốn nó xuất hiện .
Nói như thế cô nghĩ đến con nít cũng phải hiểu ra , nói gì đến anh ta . Xin phép chị My , cô lặng lẽ về trước . Chắc là từ đây sẽ ko tin lời chị My nữa . Cũng ko đi nếu chị rủ đâu .