Buổi sáng, ánh nắng chiếu qua rèm cửa căn hộ Hàn Thế Nghi, nhưng không gian vẫn mang một cảm giác nặng nề, như thể một điều gì đó đang chờ đợi. Lâm Tĩnh Vy thức dậy, ngồi trên giường, mắt lim dim nhìn trần nhà, cảm giác vừa hồi hộp vừa lo lắng. Cô vẫn chưa thể quên những bí mật và thử thách của dự án mới, nhưng hôm nay, một hiểm họa bất ngờ từ quá khứ của Hàn Thế Nghi sẽ xuất hiện, khiến mối quan hệ của họ rơi vào tình thế khó xử.
Cô chuẩn bị nhanh chóng, bước ra phòng khách thì thấy Hàn Thế Nghi đã đứng đó, áo sơ mi trắng chỉnh tề, tay cầm tách cà phê, ánh mắt sắc bén như muốn đọc hết mọi suy nghĩ trong đầu cô. Anh nói: “Hôm nay có cuộc họp đặc biệt. Cô nên chuẩn bị tâm lý và hồ sơ đầy đủ.”
Tĩnh Vy gật đầu, tim đập nhanh. Cô không biết hiểm họa nào đang chờ họ, chỉ cảm nhận được một luồng không khí khác lạ, vừa hồi hộp vừa lo lắng.
Trên đường đi, không khí giữa hai người im lặng nhưng căng thẳng. Hàn Thế Nghi lái xe, ánh mắt thỉnh thoảng liếc qua cô, khiến cô vừa hồi hộp vừa tò mò. Khi đến nơi, một người đàn ông xuất hiện, dáng vẻ nghiêm nghị nhưng đầy quyền lực. Anh ta chính là đối tác cũ của Hàn Thế Nghi, cũng là người mang theo một số thông tin nhạy cảm liên quan đến quá khứ của anh.
Hàn Thế Nghi dẫn Tĩnh Vy vào phòng họp, ánh mắt nhìn cô đầy nghiêm nghị: “Cô phải cẩn thận hôm nay. Mọi hành động đều phải hợp lý. Bất kỳ sơ suất nào cũng có thể gây hiểu lầm.”
Cô gật đầu, cố giữ bình tĩnh. Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông kia, cô cảm nhận được một luồng áp lực nặng nề, và tim cô đập nhanh hơn bao giờ hết. Người đàn ông này rõ ràng biết nhiều điều về Hàn Thế Nghi, và sự xuất hiện của anh ta sẽ kéo mối quan hệ của họ vào một tình thế khó xử.
Cuộc họp bắt đầu, không khí căng thẳng. Người đàn ông kia liên tục đưa ra những câu hỏi nhắm trực tiếp vào Hàn Thế Nghi, và đôi lúc ánh mắt ông ta liếc qua Tĩnh Vy, khiến cô cảm thấy lúng túng. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn bồn chồn.
Bất ngờ, trong lúc Hàn Thế Nghi trình bày hồ sơ, người đàn ông kia đưa ra một bằng chứng liên quan đến một dự án cũ của Hàn Thế Nghi – một dự án thất bại từng khiến anh bị hiểu lầm là không đáng tin cậy. Không khí trong phòng họp lập tức căng thẳng đến mức Tĩnh Vy có thể cảm nhận được mồ hôi lạnh trên trán mình.
Hàn Thế Nghi nhíu mày, giọng trầm nhưng đầy uy lực: “Dự án cũ đã qua, tôi đã rút kinh nghiệm. Chúng ta hãy tập trung vào dự án hiện tại.”
Tĩnh Vy thấy rõ sự căng thẳng trong mắt anh, nhưng đồng thời cô cũng nhận ra sự điềm tĩnh và quyết đoán trong cách anh xử lý tình huống. Cô tự nhủ: “Anh ấy… thật sự không chỉ lạnh lùng, mà còn mạnh mẽ đến mức không ai có thể làm lung lay được.”
Sau cuộc họp, trên đường về, Tĩnh Vy cố gắng nói chuyện với Hàn Thế Nghi: “Anh… hôm nay anh đã rất bình tĩnh… Tôi… tôi thật sự khâm phục.”
Anh liếc cô, ánh mắt vẫn lạnh nhưng dịu dàng: “Đừng lo lắng quá. Chỉ cần cô giữ bình tĩnh, mọi chuyện sẽ ổn.”
Nhưng hiểm họa chưa dừng lại. Một vài ngày sau, khi Tĩnh Vy đang chuẩn bị hồ sơ tại căn hộ, một email bất ngờ từ một người giấu tên gửi đến. Nội dung email tiết lộ thông tin nhạy cảm về quá khứ của Hàn Thế Nghi, và cảnh báo rằng nếu những thông tin này bị lộ ra, nó sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng và sự nghiệp của anh, cũng như mối quan hệ giữa họ.
Tĩnh Vy hoảng hốt, trái tim loạn nhịp. Cô không biết phải làm gì, chỉ biết rằng mọi chuyện bỗng nhiên trở nên phức tạp. Trong lúc bối rối, Hàn Thế Nghi bước vào, ánh mắt nhìn cô sâu thẳm. “Cô nhận email?”
Cô gật đầu, giọng run run: “Dạ… vâng… nhưng tôi không biết phải làm gì…”
Anh nhíu mày, rồi chậm rãi đi tới, ánh mắt sâu thẳm: “Không sao. Chỉ cần cô tin tôi, và giữ bí mật này, mọi chuyện sẽ ổn.”
Khoảnh khắc anh đặt tay lên vai cô, cô cảm nhận được hơi ấm và sự tin tưởng. Tim cô rung lên mạnh mẽ, vừa ngọt ngào vừa hồi hộp. Cô tự nhủ: “Chỉ là giả vờ yêu… nhưng giờ đây… cảm giác thật đến mức không thể kiểm soát.”
Những ngày tiếp theo, Tĩnh Vy và Hàn Thế Nghi phải đối mặt với nhiều tình huống khó khăn. Đồng nghiệp bắt đầu bàn tán, một số thông tin từ email bị lộ ra, tạo nên hiểu lầm trong công ty. Nhưng mỗi lần như vậy, Hàn Thế Nghi luôn âm thầm bảo vệ cô, từ việc xử lý thông tin, đến nhắc nhở cô giữ bình tĩnh.
Một buổi chiều, khi cả hai đang đứng trên ban công, nhìn thành phố về đêm, Hàn Thế Nghi nhẹ giọng: “Quá khứ có thể gây khó khăn, nhưng tôi tin nếu chúng ta cùng nhau, sẽ vượt qua được tất cả.”
Cô mỉm cười, tim loạn nhịp: “Dạ… tôi cũng tin anh.”
Khoảnh khắc ấy, họ im lặng đứng bên nhau, cảm nhận hơi thở và nhịp tim của nhau, và nhận ra rằng, tình cảm giữa họ đã vượt qua giới hạn giả vờ. Dù còn nhiều hiểm họa từ quá khứ, họ vẫn sẵn sàng đối mặt cùng nhau.
Nhưng drama chưa dừng lại. Một buổi tối, khi Tĩnh Vy chuẩn bị đi ngủ, cô nghe tiếng chuông điện thoại. Một tin nhắn ẩn danh gửi đến, nói rằng sẽ tiết lộ toàn bộ sự thật về quá khứ của Hàn Thế Nghi ra ngoài nếu cô không hành động theo yêu cầu.
Cô hoảng hốt, trái tim đập nhanh. Trong lúc lo lắng, Hàn Thế Nghi bước vào, ánh mắt sắc bén: “Cô nhận tin nhắn?”
Cô gật đầu, giọng run run: “Dạ… vâng… nhưng tôi không biết phải làm gì…”
Anh nhíu mày, đi tới gần, đặt tay cô trong tay anh: “Đừng sợ. Tôi đã biết mọi chuyện. Cô không cần lo lắng. Chỉ cần tin tôi, mọi chuyện sẽ ổn.”
Cô cảm nhận hơi ấm từ bàn tay anh, trái tim rung lên mạnh mẽ. Cô tự nhủ: “Giả vờ yêu… nhưng giờ đây… trái tim mình đã không còn kiểm soát được nữa.”
Đêm đó, họ đứng bên cửa sổ, nhìn thành phố lung linh dưới ánh đèn. Ánh mắt anh sâu thẳm, dịu dàng, và cô nhận ra rằng, dù hiểm họa từ quá khứ có lớn đến đâu, họ vẫn có thể vượt qua nếu cùng nhau.
Cô nhắm mắt một giây, hít sâu, rồi mở mắt nhìn anh. Khoảnh khắc ấy, cả hai đều nhận ra rằng, tình cảm giữa họ đã vượt qua giới hạn giả vờ, bước vào giai đoạn thật sự – với tất cả ngọt ngào, bất ngờ, và thử thách đang chờ phía trước.
Tĩnh Vy tự nhủ: “Giả vờ yêu… nhưng giờ đây… trái tim mình đã thực sự thuộc về anh. Và dù có hiểm họa từ quá khứ, tôi biết, chúng tôi sẽ cùng nhau vượt qua.”