yêu lại từ quá khứ

Chương 4: Lời Xin Lỗi Chưa Nói


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Vy ngồi một mình trong phòng, ánh sáng từ cửa sổ hắt lên trang giấy trắng trên bàn. Bức thư chưa hoàn thiện, những dòng chữ vẫn còn dang dở, như chính cảm xúc trong lòng cô – muốn mở lòng, nhưng lại sợ tổn thương trở lại. Cô cầm bút, nhưng rồi lại thả xuống, lặng nhìn ra ngoài trời xanh, nơi những đám mây trôi lững lờ, như chính những năm tháng đã qua giữa cô và Nam.

Cô nhớ lại những ngày cuối cùng họ bên nhau, khi hiểu lầm vô tình làm đổ vỡ mối tình học trò. Vy từng nghĩ rằng Nam đã không còn quan tâm, rằng anh đã bỏ mặc cô, trong khi chính cô cũng chưa từng nói hết những gì trong lòng. Những lời chưa nói ấy bây giờ trở thành một nút thắt trong tim, khiến cô vừa khao khát vừa lo sợ.

Trong khi đó, Nam ở bên kia thành phố, cũng chìm trong suy nghĩ. Anh không hề biết Vy đang vật lộn với nỗi nhớ và sự hối tiếc. Mỗi lần gặp lại cô, anh cảm thấy tim mình nhói lên, như thể mọi ký ức cũ vừa sống lại. Anh nhớ từng nụ cười, từng ánh mắt Vy, và tự hỏi liệu mình có đủ dũng cảm để nói ra những lời xin lỗi, để giải phóng cả hai khỏi quá khứ.

Một buổi tối, khi ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả con phố, Vy quyết định ngồi lại và viết ra hết tâm tư. Cô kể về nỗi đau khi nghĩ rằng Nam đã rời bỏ cô, về những hiểu lầm mà cô không kịp giải thích, và về mong muốn được làm lại từ đầu. Cô ký tên, nhưng không dám gửi; bức thư trở thành một cánh cửa nhỏ mở ra trái tim, nhưng vẫn giữ kín trong ngực.

Nam, vô tình, thấy bức thư ấy trên bàn làm việc của Vy hôm sau. Anh lặng người, đọc từng dòng, cảm nhận từng nhịp tim của Vy qua chữ viết. Từng câu chữ như chạm vào những vết thương cũ, đồng thời mở ra hy vọng mới. Anh thở dài, nhận ra rằng cả hai đều đã thay đổi, nhưng tình cảm vẫn còn nguyên vẹn, chỉ chờ một khoảnh khắc dũng cảm để trở lại.

Buổi tối ấy, khi rời văn phòng, cả Nam và Vy đều chìm trong suy tư. Họ không nói với nhau một lời, nhưng ánh mắt chạm nhau, và trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, cả hai đều hiểu rằng lời xin lỗi chưa nói không phải là kết thúc, mà là khởi đầu cho một cơ hội mới, để yêu thương và tha thứ, để cho quá khứ không còn là rào cản nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×